Hoắc Tổng Truy Thê - Hoắc Minh - Ôn Noãn (FULL)

Hoäc Tây lái xe vào biệt thự của Trương Sùng Quang. Đã là hoàng hôn.

Ngày mưa dầm, một lớp khói bụi hoàng hôn vương vấn giữa không trung, nhìn có vẻ hơi mờ mịt hư vô.

Biệt thự rất lớn, bảo vệ ở cổng vậy mà lại nhận ra cô, không hỏi nhiều lời liền lập tức mở cửa cho cô, còn lặng lẽ giơ tay làm ra ký hiệu cố lên, Hoắc Tây đoán có lẽ trước đây bảo vệ cũng từng phục vụ hai ông bà cụ.

Gô cười, lái xe vào biệt thự, đi vòng qua một đài phun nước, dừng lại trong bãi đỗ xe.

Mưa tầm tã không ngớt.

Thực sự không phù hợp để ra ngoài, cũng không phù hợp để đi lấy lòng người khác, thế nhưng Hoắc Tây vẫn chọn đến đây đón Trương Sùng Quang trong thời tiết thế này, đương nhiên cô cũng biết anh cũng sẽ không đi theo mình.

Không sao cả, mục đích lần này của cô cũng chỉ là thông báo cho anh biết mà thôi.

Khi xuống xe, Hoắc Tây không mở ô, rất nhanh quần áo của cô đã trở nên ẩm ướt, có người giúp việc quen thuộc tiến đến gần cầm ô che cho cô, hơi khó xử lên tiếng: “Bà chủ, ngài vẫn nên trở về đi ạ!”

Cô ấy nhìn về hướng căn biệt thự, thấp giọng nói: “Cô Hà đang ở đây!” Cô Hà...

Hoắc Tây đoán cô ấy đang nói Hà Lộ, cô không hề ngạc nhiên nhưng ít nhiều vẫn có chút để ý. Nếu là trước đây có lẽ Hoắc Tây sẽ quay đầu bỏ đi, thế nhưng nếu cô thực sự muốn lấy được thứ gì đó, đừng nói chỉ có một Hà Lộ, cho. dù là mười Hà Lộ cũng không thể ngăn được cô.

Hoäc Tây cười nhạt: “Anh ấy đang ở đâu?”

Người giúp việc thấy cô vẫn kiên trì, chỉ có thể dẫn cô vào biệt thự, vừa đi vừa nói chuyện: “Ông chủ đang đọc sách ở trên tầng! Bây giờ trời mưa, chân ông chủ hơi đau.”

Lúc này Hoắc Tây mới nở một nụ cười rất nhẹ, liền nhìn thấy Hà Lộ đang đứng trong phòng khách của biệt thự.

Hà Lộ đứng đó giống như một nữ chủ nhân của căn nhà, đánh giá Hoắc Tây.

Người giúp việc không rõ tình hình thế nào, khó xử nói: “Cô Hà, bà chủ tới thăm ông chủ.”

Ban đầu Hà Lộ không lên tiếng, cô ta nhìn chằm chằm Hoắc Tây, một lúc lâu sau mới nói với người giúp việc: “Cô đi xuống trước đi! Tôi sẽ tiếp đón luật sư Hoäc... Còn nữa, cô ta và Tổng Giám đốc Trương đã ly hôn rồi, cũng không phải là bà chủ của cô nữa.”

Mặc dù người giúp việc hơi sợ cô ta, nhưng cũng không đồng ý với những câu nói này.

Cô ấy phản bác lại: “Người ta đều nói một đêm vợ chồng trăm ngày ân nghĩa, hơn nữa ông bà chủ còn cùng nhau nuôi dạy ba đứa trẻ, mối quan hệ này chặt không đứt, bứt không rời. Hơn nữa cô Hà đây cũng chưa từng được gả vào nhà này mà không phải sao?”

Trong lòng Hà Lộ hơi không vui.

Bạn đang đọc truyện mới tại tamlinh247.com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement