Khoảng thời gian sau đó, Lục u cũng không gặp lại Chương Bách Ngôn lần nào.
Nhưng lúc cô nàng đến biệt thự nhà họ Hoắc, khi nghe Hoắc Tây nhắc đến chuyện của anh ta, Lục U hơi sửng sốt…
Anh Sùng Quang sắp hợp tác với Chương Bách Ngôn sao?
Vậy là sau này, bọn họ sẽ có rất nhiều dịp phải gặp mặt Chương Bách Ngôn à?
Lục u hoàn toàn không muốn chuyện này xảy ra.
Cô nàng biết ân oán giữa hai nhà sẽ khiến mối quan hệ giữa cô và Chương Bách Ngôn hoàn toàn bất khả thi, cho nên năm đó khi cô nàng nói chia tay với anh ta không hề chừa chút đường lui nào, từng câu từng chữ đều tổn thương lòng tự trọng của người ta, chính miệng cô nói ra mà bản thân cũng phải thấy hoảng hốt.
Đã mấy năm trôi qua, cô nàng chưa bao giờ cảm thấy dao động vì chuyện này.
Nhưng cô nàng chẳng thể nào ngờ được bánh răng vận mệnh lại đấy họ đến với nhau, gặp lại nhau.
Lục u thầm nghĩ có lẽ cô nàng nên quay về
thành phố c.
Hoắc Tây nhìn thoáng qua là đã có thể nhìn thấu suy nghĩ của cô nàng, cô tầm tách trà lài lên, nhấp một ngụm hết non nửa ly trà, sau đó mới mỉm cười nói: “Đừng nói vì chuyện này mà em bỏ chạy về thành phố c đấy nhé? Làm thế hình như đâu phải tính em đâu nhỉ, à, nhưng cũng hơi giống… Năm đó em cũng chạy ra nước ngoài một lần rồi đấy thôi?”
Lục u mè nheo nũng nịu, nói Hoắc Tây không được cười nhạo cô nàng.
Hoắc Tây ngẫm nghĩ một lát rồi nghiêm túc nói: “Không thì em về nhà đi!”
Cô đưa tay vuốt tóc em gái mình, thầm thở dài: Với địa vị nhà cậu mình, thật ra Lục u gả cho ai cũng đều thoải mái, vui vẻ hơn đi theo Chương Bách Ngôn nhiều.
Lục u tựa vào cánh tay cô, ít nhiều cũng cảm thấy không nỡ buông tay.
Cô nàng vẫn rất thích thành phố B, thích cậu mợ, và cả các anh chị của mình nữa…
Giờ cơm tối sắp tới thì Trương Sùng Quang đến, dẫn theo cả Tiểu Trương Duệ và Miên Miên về.
Vừa vào trong, Tiểu Hoắc Tinh còn đang
lòng vòng quanh sô pha đã nhào vào lòng anh.
Cô bé dang cả hai tay ra, đòi bố bế.
Trương Sùng Quang cúi người bế cô bé lên, chân của anh đã linh hoạt hơn rất nhiều, anh chỉ lùi lại một bước nhỏ đã có thể đứng vững… Anh bế cô con gái nhỏ thơm một cái, rồi đưa tay vuốt phẳng chiếc váy nhỏ xinh xắn cho cô bé.
Tiểu Hoắc Tinh vòng tay ôm cổ bổ, cũng thơm bố một cái thật ngọt ngào.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!