Hoắc Tổng Truy Thê - Hoắc Minh - Ôn Noãn (FULL)

Vô cùng quyến rũ!

Nếu nói Chương Bách Ngôn không hề có suy nghĩ gì với cô thì tuyệt đối không có khả năng. Huống chỉ bọn họ là lần đầu tiên của nhau, dù chỉ quan hệ hai lần nhưng anh vẫn có thể nhớ được xúc cảm và sự khít khao của cô gái lúc. đó.

Giọng anh hơi khàn: "Lục U, em uống nhiều quái!"

Lục U mở mắt ra, nhìn thấy Chương Bách Ngôn, một người mà cô không muốn nhìn thấy cho lắm.

Nên nói thế nào nhỉ, cô quả thực có yêu anh.

Nhưng tình yêu không giống như trong tiểu thuyết, chỉ cần yêu nhau là được. Gia đình và môi trường trưởng thành đã định sẵn bọn họ không thể ở bên nhau.

Mấy năm nay, cô đã buông tay, nhưng Chương Bách Ngôn thì vẫn chưa.

Cô không cách nào hiểu được. Cô đã kết hôn và có người khác rồi.

Tại sao anh vần còn chấp nhất?

Trong thang máy không có người khác, Lục U rất muốn nhân cơ hội này nói rõ ràng với anh. Cô nhỏ giọng nói: "Chương Bách Ngôn, tìm một người phụ nữ kết hôn đi. Tôi không ghét anh, nhưng tôi không yêu anh nữa!"

Chương Bách Ngôn lặng lẽ nhìn cô.

Đôi mắt đen sâu thảm khó hiểu của anh, Lục U không muốn hiểu. Hiện tại cô chỉ muốn về nhà ngủ, ngày mai còn rất nhiều việc phải làm.

Khi thang máy đi xuống, cơ thể cô lắc lư.

Chương Bách Ngôn đến đỡ cô, Lục U tránh được nhưng cánh tay vẫn bị anh bắt lấy: 'Lục U, em uống nhiều rồi, anh đưa em ra xel"

Lục U nhỏ giọng nói không cần.

Nhưng anh mạnh đến đáng sợ, hai người lại dây dưa... Từ bên ngoài thang máy nhìn vào giống như một cặp tình nhân quấn quýt.

Có một người đứng trong đêm tối.

Im lặng quan sát tất cả những điều này.

Anh là Diệp Bạch, anh đã trở lại!

Không phải đêm nay, mà là vào đêm Giáng sinh ba tháng trước. Lế ra anh nên ôm vợ mà an ủi cô, anh đã trở lại, không chết, chỉ bị thương và chấn động não mà thôi...

Vào đêm may mắn ấy, anh nhìn thấy Chương Bách Ngôn canh giữ suốt đêm trong tuyết mịn.

Trời vừa sáng, dì giúp việc đã xuống nhà.

Chương Bách Ngôn cầm một một túi quà rất đẹp đến đưa cho bà, có lẽ là tặng cho Tiểu Diệp Hồi.

Đứa trẻ...

Đúng vậy, anh làm sao có thể quên đứa nhỏ này là của Chương Bách Ngôn!

Lâu như vậy rồi, có phải Lục U đã chấp nhận sự thật mình đã qua đời, từ từ tiếp nhận Chương Bách Ngôn, cảm thấy đứa nhỏ sẽ tốt hơn khi lớn lên bên cạnh bố ruột của mình hay không?

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement