Lục u định phủ nhận, bởi vì cô và Diệp Bạch cũng không có danh phận gì.
Nhưng Lục Thước là ai?
Anh ấy không thèm tin mấy chuyện ma quỷ của cô.
Huống hồ, lúc này có tiếng xe ô tô vang lên ngoài sân, Lục Khiêm kêu người giúp việc ra xem, người giúp việc ra xem xong quay lại, cười tủm tỉm rồi nói: “Là cậu cả cho người đưa quà năm mới tới, đầy đủ tất cả mọi thứ.”
Lục Thước đi xuống lầu, buông Tiểu Lục Hồi xuống, nhẹ giọng nói: “Tìm anh chị chơi đi.”
Tiếu Lục Hồi lập tức chạy đi mất tiêu.
Chờ cô bé rời đi, Lục Thước mới cười lạnh ra tiếng: “Cậu cả từ đáu ra?”
Người giúp việc không dám lên tiếng.
Lúc này Lục Huân vội vã xuống lầu, cô ấy hiểu tính cách của Lục Thước nhất, cắn môi kéo cánh tay anh, nhỏ giọng nói: “Vất vả lắm người ta mới trở về, lại còn là Tết nhất, anh đừng nói mấy lời như vậy!”
Lục Khiêm cũng nói: “Cái tính chó của con càng ngày càng giống cậu con đấy.”
Lục Thước cũng mặc kệ những cái đó.
Anh ấy nói với Lục U: “Anh không phản đối chuyện em ở bên anh ta! Nhưng lần trước anh ta biến mất hơn một tháng, lần này lại ra nước ngoài, anh ta ra nước ngoài gặp ai em có biết không?… Loại quan hệ mập mà mập mờ không chút gắn kết này, vốn dĩ không nên tồn tại! Anh hiểu ý của em, còn không phải chỉ là chuyện giải quyết vấn đề cá nhân của nhau thôi sao, dù sao cũng từng kết hôn, anh nghĩ về mặt tâm lý hai người cũng không có gánh nặng gì, nhưng Lục u, nếu người này em chỉ chơi đùa, anh không phản đối, thế nhưng… Anh ta là Diệp Bạch!”
Lục Huân xin anh ấy đừng nói nữa.
Lục Thước tương đối thẳng thắn.
Anh ấy nhìn Lục u, nhẹ giọng nói: “Thật ra chuyện này rất đơn giản, nếu em có thể vượt qua cánh cửa mang tên Gina kia, vậy em cứ chờ… Chờ đến khi người nọ không còn nữa, lúc ấy nếu em
và Diệp Bạch còn có thể đi cùng một đường, vậy thì các em sẽ thật sự sống hạnh phúc. Thế nhưng hiện tại tất cả mọi thứ đều mập mờ, Nếu Diệp Bạch thật sự có lòng sẽ không bay ra nước ngoài ngay lúc này, không nên đế những chuyện sốt ruột này lại xảy ra thêm một lần nữa, anh ta muốn ở bên em, bố mẹ anh ta không thể về nước sao? Vì sao lúc nào cũng là Diệp Bạch đi qua đó?”
Anh ấy nói xong, thở ra một hơi nặng nề
Anh ấy lại nói: “Đương nhiên, em cũng có thế đánh cuộc một lần thật xa hoa! Những năm Diệp Bạch làm bạn với em quả thật cũng đáng giá để em đánh cuộc một lần vì anh ta, Thế nhưng người làm anh… Luôn muốn em bớt đi một vài con đường lòng vòng”
Dù sao Lục u không còn trẻ nữa.
Dù sao Lục u cũng là đứa em gái ruột của anh ấy
Trái đẳng của tình yêu, cô đã nếm quá nhiều…
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!