Bầu không khí rất vi diệu.
Lục Khiêm hỏi Hoắc Minh châu:” Bao giờ em mới lén chiên hai quả trứng rồi đưa cho anh ăn vậy?”
Minh Châu bưng nước trà lấp kín miệng ông.
Lúc này, bà phát hiện chiếc nhẫn kim cương trên tay Lục U, nhẫn kim cương xanh vô cùng xinh đẹp.
Minh Châu nâng tay cô lên, nhìn thật lâu sau… Bà im lặng mà nghĩ Lục u đã ba mươi ba tuổi, quả thật giống như lời Lục Thước nói, không còn trẻ nữa.
Lục u nói nhỏ: “Mẹ, con đã thử rồi! Không phải anh ấy thì cũng không thế là người khác! Nếu anh ấy phụ lòng con, con có thế chấp nhận…”
Tiếp nhận Diệp Bạch cũng có nghĩa là tiếp nhận sự tồn tại của Gina, đây là uất ức Lục u nói
không nên lời.
Bị Lục Thước nói toạc ra.
Thế nhưng có thể làm sao bây giờ đây!
Bố của Gina đã cứu Diệp Bạch, nếu Gina thật sự đi tới bước đó, Diệp Bạch cũng phải đi.
Hơn nữa, cô còn không thế ngăn cản.
Nói xong, hai mắt cô ướt át, dù sao vẫn có chút ủy khuất.
Cuối cùng, vần là Lục Khiêm mở miệng, yêu thương nói với con dâu: “Tiểu Huân à, chờ tối nay Lục Thước trở về, con khuyên nhủ nó nhé!”
Lục Huân nghe lời ông, gật đ’âu: “Bố yên tâm, con sẽ nói với anh ấy.”
Lúc nửa đêm, Diệp Bạch gửi tin nhắn tới.
Anh đã xuống máy bay, đã tới chỗ của bố mẹ anh, còn có chụp ảnh chung.
Lục u nằm trong chăn nhìn bức ảnh kia, cô không trả lời, sợ anh cảm thấy mình đế ý quá mức… Đồng thời cô cũng cảm thấy mình quá đế ý, để ý đến độ không còn là chính mình.
Nhìn thật lâu sau.
Bên kia Diệp Bạch không chờ đến cô trả lời, dường như anh biết cô đang đợi, anh gọi điện thoại tới.
Giọng nói của anh nhẹ nhàng, dịu dàng: “Lục u, ở đây cũng có tuyết rơi.”
Lục u “ừ” một tiếng.
Cô nghe thấy anh nói: “Sang năm mới, chúng ta mang Tiểu Lục Hồi tới đây trượt tuyết… Chắc chắn con bé sẽ rất vui.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!