Hoắc Tổng Truy Thê - Hoắc Minh - Ôn Noãn (FULL)

Anh đưa cô đi mua rau, thịt, sữa,... Tuy hiện tại nguồn tài chính của bọn họ không còn tốt như trước nhưng dinh dưỡng của bà bầu thì anh không thể chủ quan được. Ngoài những thứ đó ra, bọn họ còn mua thêm một số nhu yếu phẩm hàng ngày, chẳng hạn như chăn ga gối đệm. Tần Dụ chọn một chiếc giường hoa,

ga trải giường và khăn trải giường.

Chương Bách Ngôn không khỏi nhíu mày nhìn nó, nói: "Nó có quá thô kệch không nhỉ?"

Tân Dụ yêu thích không buông tay: "Em cảm thấy như thế rất được rồi.” Nói xong cô ngẩng đầu lên nhìn anh.

Trong lòng Chương Bách Ngôn rung động, anh hơi cúi xuống, dịu dàng hôn lên khóe miệng cô: “Em thích thì tốt!”

Giọng nói của Tân Dụ cũng rất nhẹ nhàng: “Em vẫn còn muốn mua vài thứ nữa! Yên tâm, em sẽ tiết kiệm, không tiêu tiền bừa bãi đâu.”

Chương Bách Ngôn nghe cô nói vậy thì khế ôm vai cô, nói cô thật ngốc.

Sau khi mua sắm được hai tiếng, bọn họ cùng nhau quay trở về.

Chương Bách Ngôn xách đồ đi vào, bảo Tần Dụ nghỉ ngơi trước, khéo léo thu dọn đồ đạc, nói: “Em đi ngủ một lát đi, anh nấu cơm cho em, sau đó anh phải ra ngoài giải quyết một số việc. Buổi chiều, em có thể đi dạo ở công viên gần đây

hay nằm ở nhà đọc sách cũng được. Tối anh sẽ trở về ăn cơm với em.”

Tân Dụ đang thay giày nghe thấy anh nói vậy cũng dừng một chút: "Để em nấu ăn!"

Chương Bách Ngôn lúc này đã mang rau và thịt vào bếp. Một lúc sau, giọng nói của anh mới vang lên: “Ở nhà anh sẽ làm. Nếu những lúc anh không ở nhà, khi

nào em đói chỉ cần đến tủ lạnh lấy ra hâm nóng lại là có thể ăn.”

Nói xong, anh dừng lại một chút rồi nói tiếp: “Tân Dụ, anh giữ em lại không phải để em chịu khổ cùng anh.”

Anh đã nói rồi anh muốn làm một người chồng, một người bố tốt.

Những ngày anh không có tiền này, anh nhất định phải nỗ lực hơn những người đàn ông khác, bởi vì Tân Dụ rất tốt, cô xứng đáng được anh trân trọng như vậy.

Tần Dụ nghe xong hai mắt không khỏi nóng lên.

Cô quay lại phòng ngủ, trải ga trải giường, dọn dẹp lại mấy thứ xung quanh.

Cô đặt một chiếc bình nhỏ ở đầu giường, lúc này trong lọ vẫn trống rỗng, nhưng cô lại cho nước vào, bởi Chương Bách Ngôn đã từng nói sau này anh nhất định sẽ hái hoa hồng cho cô.

Trong căn phòng nhỏ, vừa yên bình lại vừa tĩnh lặng.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement