Hoắc Tổng Truy Thê - Hoắc Minh - Ôn Noãn (FULL)

Lục U im lặng hồi lâu.

Diệp Bạch tiến lên một bước, ánh mắt trìu mến nhìn dáng vẻ bối rối của cô: "Đừng nói là em không muốn chịu trách nhiệm đấy nhé?”

Bầu không khí quá mức mập mờ.

Lục U không muốn nổi lửa với anh, bèn quay người giả vờ đánh răng rửa mặt: "Chịu trách nhiệm gì? Đây là lần đầu của anh chắc!"

Đương nhiên đây không phải là lần đầu của Diệp Bạch.

Nhưng anh cảm thấy vừa rồi cũng không khác lần đầu mấy, anh vẫn không khống chế được mà giao tất cả cho cô... Ngoại trừ kích động thì còn có chút mất tự nhiên kỳ lạ.

Dù sao thì đàn ông nào cũng sợ phụ nữ cảm thấy họ không được.

Diệp Bạch cũng không ngoại lệ.

Anh đi đến sau lưng Lục U, nhẹ nhàng tựa cằm lên bờ vai gầy của cô, nghiêng đầu nhìn khuôn mặt xinh đẹp: “Không phải lần đầu thì em không chịu trách nhiệm hả?”

“Rõ ràng là em muốn mà, đúng không chứ?”

"Em muốn là anh cứ phối hợp sao?”

Giọng nói của anh càng nhẹ nhàng hơn: “Vừa rồi phối hợp không tốt, lần sau thêm chút thời gian, anh sẽ thể hiện tốt hơn... Nha?”

Lục U dùng nước lạnh rửa mặt, sau đó lau sạch nước trên mặt rồi nhìn anh: "Anh cứ từ từ đợi đi!"

Cô chẳng thấy thoải mái chút nào.

Trong lúc cô thay quần áo, Diệp Bạch đi tới nhẹ nhàng ôm eo cô, nhỏ giọng nói: "Thoa thuốc vào, nếu không lát nữa đi lại sẽ đau!"

Sao Lục U có thể để cho anh thoa, cô giấy giụa hai cái, Diệp Bạch ôm eo cô, đè cô xuống ghế salon, chiếc quần mùa đông đầy nữ tính vén lên đến tận đầu gối, vớ cũng bị anh tuột xuống.

Lục U không vùng vẫy nữa, cúi đầu nhìn anh.

Anh cũng ngước mắt lên nhìn cô, ánh mắt hai người đều có nhiều cảm xúc.

Hồi lâu sau, anh lẩm bẩm: “Sao lại rách rồi?”

Anh cảm thấy mình không dùng nhiều sức, hơn nữa cũng chỉ mới một lúc... Lục U tức giận đá anh một cái, cô cắn môi nhỏ giọng nói: "Không phải anh muốn thoa thuốc à? Nhanh lên đi! "

Diệp Bạch lại nhìn cô như có điều suy ngẫm.

Lát sau, anh cúi đầu tập trung thoa thuốc cho cô, cẩn thận bôi từ trong ra ngoài, chờ thuốc mỡ khô đi, anh mới kéo vớ lên cho cô rồi thả váy xuống...

Lục U định ngồi dậy, anh lại ôm lấy đôi chân mịn màng của cô, khàn giọng nói: "Đã sinh hai đứa con rồi, eo vẫn nhỏ như vậy!"

Lục U kéo tay anh ra: “Đã làm bố rồi, suốt ngày chỉ nghĩ đến mấy chuyện này.”

Lên google tìm kiếm từ khóa tamlinh247.com.vn để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement