Hoắc Tổng Truy Thê - Hoắc Minh - Ôn Noãn (FULL)

Ôn Noãn nhẹ nhàng kéo áo khoác xuống, hơi cong môi.

“Ồ! Tôi đối xử với chồng tôi thế nào thì có liên quan gì tới cô Sở đây nhỉ?”

Sở Liên cắn môi, dáng vẻ ngây thơ như một chút thỏ trắng: “Bà là vợ của anh ấy, bà không nên lộ mặt ra bên ngoài cả ngày, khiến anh ấy khó xử!”

Ôn Noãn cười lạnh lùng: “Sao nào, chồng tôi kể khổ với cô à? Anh ấy nói với cô rằng có một người vợ như tôi thật sự quá vất vả, không có ngày nào vui vẻ sao?”

Sở Liên định nói chuyện.

Giọng điệu của Ôn Noãn trở nên sắc bén: “Trước khi nói dối, phải nghĩ cho kỹ hậu quả!”

Cô tiến lên phía trước hai bước, nhìn Sở Liên: “Vất vả lắm mới leo được lên bờ... Nếu tôi là cô, tôi sẽ vô cùng quý trọng cuộc sống hiện tại chứ không phải cứ luôn ảo tưởng dùng gương mặt này để dụ dỗ chồng của người khác!”

Môi Sở Liên trở nên run rẩy: “Bà điều tra tôi?”

Ôn Noãn vỗ áo khoác, đối với cô mà nói bây giờ đối phó với một đứa con gái như thế này, dễ như trở bàn tay.

Nhưng vì Hoắc Minh, tóm lại cô vẫn chừa lại một phần tình cảm.

Sở Liên khó chịu: “Bà Hoắc, bà quá mạnh mẽ!”

Cô ta lại nói thêm một câu: “Luật sư Hoắc sẽ không thích loại phụ nữ như bài!”

Ôn Noãn cười nhạt: “Vậy cô cảm thấy anh ấy sẽ thích kiểu nào? Ngoại tình với người khác, hay là với cái loại nít ranh tuổi trẻ đã xằng bậy với đàn ông, lừa chút tiền, uống rượu hút thuốc?”

Cô quá hiểu Hoắc Minh.

Thời niên thiếu anh thích con người Kiều An mạnh mẽ.

Sau khi trưởng thành lại thích phụ nữ ngoan ngoãn, đặc biệt là người ở trên giường dịu dàng nghe anh lời nói, đương nhiên anh cũng không ngại thỉnh thoảng có chút kích thích.

Ánh mắt của luật sư Hoắc vẫn luôn đặt cao hơn đầu!

Nụ cười của Ôn Noãn tắt dần: “Cô Sở này, đây là lần cuối cùng tôi cho cô một cơ hội! Sau này, trong tương lai, đừng bao giờ xuất hiện ở trước mắt người nhà của tôi, bao gồm cả Hoắc Minhl”

“Sự kiên nhãn của tôi cũng có giới hạn!”

Cô nói xong thì ra hiệu cho lão Triệu mở cửa xe.

Lão Triệu khiến cô vô cùng hãnh diện, khom lưng mở cửa xe, dáng vẻ hèn mọn kia làm Ôn Noãn nhìn vừa bực mình vừa buồn cười, cô trừng mắt liếc lão Triệu một cái...

Mấy người vệ sĩ cũng đi lên con xe khác.

Mấy chiếc RV cao cấp lần lượt rời đi.

Chỉ có Sở Liên ăn mặc phong phanh đứng giữa trời đêm run bần bật.

Cô ta đã tính sai.

Cô ta cho rằng người đàn ông như Hoắc Minh sẽ nhịn không được khi bị con gái trẻ tuổi dụ dỗ, có thể dễ dàng lên giường cùng anh.

Thế nhưng đừng nói tới chuyện giường chiếu, ngay cả việc gặp anh một lần cũng khó!

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement