Nghe thấy, Hoắc Minh cười rất nhẹ! Anh hỏi ngược lại: “Ôn Noãn thích cậu không?”
Cố Vân Phàm im lặng.
Cậu ta ăn chơi nhưng lại động lòng với một người phụ nữ đã có chồng.
Cậu ta chơi đùa tình cảm nhưng không biết giải quyết như thế nào.
Cậu ta ngồi ở trong xe, lấy một điếu thuốc ra để ở trên môi ngơ ngẩn nhìn tuyết ở ngoài trời, trong lòng khá khó chịu.
Rất lâu, Hoắc Minh nhẹ giọng nói: “Cố Vân Phàm, nếu như cậu cảm thấy khó khăn vậy thì chuyện của Đinh Tranh cậu đừng tham gia vào nữa!”
Cổ họng của Gố Vân Phàm động đậy.
Cậu ta khó khăn nhả ra mấy chữ: “Không cần!”
Hoắc Minh không nói gì nữa, nhẹ nhàng cúp máy... Đây là một cuộc đối thoại giữa đàn ông với nhau, anh tin Cố Vân Phàm không hèn nhát đến như thế, ngay cả chút tình cảm này cũng không xử lý tốt.
Hơn nữa loại chủ đề này không nên tồn tại.
Phía bên kia, Cố Vân Phàm buông điện thoại xuống, ngón tay hơi run rẩy đốt điếu thuốc.
Thật kỳ lạ.
Khi cậu ta gọi điện với Hoắc Minh, tâm trạng rất bình tĩnh cũng không có chút tâm trạng như ghen.
Cậu ta đố ky Khương Duệ.
Bởi vì Khương Duệ cũng không có được cô giống vậy nhưng có thể có vị trí trong lòng cô.
Cố Vân Phàm hút một điếu thuốc xong...
Cậu ta gọi một cuộc điện thoại, đối phương là một người mẫu khá nổi tiếng.
Sau khi nói mấy câu, cậu ta chạy xe đến căn hộ của đối phương, vừa mở cửa ra lảo đảo hôn nhau...
Cậu ta nghĩ đây mới là cuộc sống của cậu ta.
Ôn Noãn, không phải người cậu ta nên đụng vào, cho dù là chút hảo cảm.
Sau khi làm xong với người phụ nữ, cậu ta dựa ở đầu giường hút thuốc.
Điện thoại vang lên, là Đinh Tranh gọi đến.
Cố Vân Phàm khá phiền cô ta, cậu ta cũng biết Đinh Tranh không đơn thuần chỉ muốn chơi với cậu ta, còn muốn gả vào nhà họ Cố.
Cậu ta nhìn cuộc gọi đến cười giễu.
Cô ta cho rằng nhà họ Cố tốt bao nhiêu?
Một lúc sau, cậu ta vẫn nghe điện thoại, giọng nói của Đỉnh Trang mềm nhữn mang theo chút dỗ ngọt: "Vân Phàm cậu có ở nhà không? Tôi làm thức ăn khuya, bây giờ đang ở dưới nhà cậu, nếu tiện thì cậu xuống lấy."
Thức ăn khuya?