Kiếm Chủ Bát Hoang - Tiêu Trần (Truyện full) - Bản dịch chuẩn

Đã từng lĩnh giáo những thủ đoạn của Nhị sư tỷ, Tiêu Trần kiên quyết không muốn cùng nàng ta đi tu luyện gì đó một năm, không ổn chút nào, cái mạng nhỏ này của hắn e là cũng không còn nữa, nàng ta chính là một con quỷ dạ xoa.

Đầu lắc giống như đánh trống, nhưng chuyện này Thương Huyền vẫn không thay đổi ý định như cũ.

“Trần nhi, chỉ có thời hạn một năm thôi, mặc dù dựa vào thiên phú của ngươi, một năm đủ để tiến bộ lên rất nhiều nhưng tuyệt đối không đủ khả năng đạt tới cấp độ để chống lại Thiên Đao, lúc đặc biệt chỉ có thể dùng thủ đoạn, tính tình Nhị sư tỷ ngươi tuy rằng có chút bạo lực, nhưng ta tin dưới tay con bé, sự tiến bộ của ngươi nhất định sẽ nhanh hơn tu luyện bình thường gấp mấy lần.”

Thương Huyền nói một cách chậm rãi, nhưng trong lòng Thương Huyền lại có một câu không thể nói ra, điều kiện trước tiên là ngươi phải sống sót chống đỡ qua một năm này.


Không cho Tiêu Trần có cơ hội nói, vừa dứt lời, Thương Huyền nhanh chóng lấy ra một cái nạp giới đưa cho Tiêu Trần rồi nói tiếp: “Đây là nạp giới trung phẩm, ngươi cầm lấy nó đi, bên trong ta đã chuẩn bị đủ lượng đan dược chữa thương cho ngươi, còn có một trăm bộ Thượng Phẩm Võ Kỹ...”

Đã chuẩn bị xong tất cả cho Tiêu Trần, đan dược chữa thương đương nhiên là để cho Tiêu Trần có thể sống sót, một trăm bộ Thượng Phẩm Võ Kỹ để cho Tiêu Trần dùng tới lúc tu luyện, đây là kiếm pháp cơ sở, tu luyện càng nhiều lĩnh ngộ kiếm đạo sẽ càng sâu, đồng thời nền tảng càng vững chắc, sức lực chiến đấu đương nhiên sẽ càng mạnh. Còn nữa, tu luyện Thượng Phẩm Võ Kỹ có thể giúp cho Tiêu Trần tiếp tục lĩnh ngộ kiếm khí.

Vẻ mặt Tiêu Trần bất đắc dĩ tiếp nhận nạp giới trung phẩm Thương Huyền đưa. Nạp giới cũng phân đẳng cấp như hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm, cùng cực phẩm, không gian của nạp giới hạ phẩm chỉ có mười khối lập phương mà nạp giới trung phẩm có dung tích là một trăm khối, có thể chứa nhiều đồ đạc hơn.

“Được rồi, đi về chuẩn bị một chút, ba ngày sau các ngươi xuất phát, chỉ cần trở về trước sát hạch cuối năm là được, Trần nhi, một năm này, ngươi phải nghe theo mọi sắp xếp của sư tỷ ngươi, con bé sẽ không hại ngươi đâu.” Thương Huyền đem nạp giới giao cho Tiêu Trần rồi bảo hai người lui ra.

Hắn không có một chút cơ hội nào để cự tuyệt, hắn cùng Tề Nghiên rời đi từ chỗ của Thương Huyền, lúc chuẩn bị tách ra, Tề Nghiên quay đầu lại, vẻ mặt tươi cười nói với Tiêu Trần: “Sư đệ, mấy ngày nay ngươi xem còn có hậu sự gì chưa dặn dò hay không, mau chóng sắp xếp một chút, với lại viết thư gửi về nhà đi, coi như là lời cáo biệt...” Rõ ràng là đang đùa cợt hắn, nói xong, Tề Nghiên cười duyên rời đi, chỉ để lại Tiêu Trần đang nghiến răng nghiến lợi ở đó.

Không thể giữ nổi bình tĩnh, ngay cả cái mạng nhỏ này cũng khó mà giữ được còn bình tĩnh cái khỉ gì, nhìn bóng lưng Tề Nghiên rời đi, Tiêu Trần ngơ ngác đứng tại chỗ, một lúc sau, Tiêu Trần cũng hạ quyết tâm, xoay người chạy về phía Vô Trần cư của mình.

Vốn tưởng rằng sau khi bái Thương Huyền làm sư phụ, tương lai tươi sáng của hắn sẽ không còn xa nữa, nhưng ai ngờ đâu, tương lai trước mắt của hắn đã thê thảm rồi, mà tận sâu trong lòng, tu luyện một năm cùng quỷ dạ xoa kia, điều này làm sao có thể chứ, với tính tình của nàng ta, hắn không chết thì cũng tàn.

Tuyệt đối không thể rơi vào tay quỷ dạ xoa này được, hắn chạy một mạch như điên trở lại Vô Trần cư, vừa vào cửa, Tiêu Trần đã lo lắng không yên bắt đầu thu thập đồ đạc, thấy bộ dạng này của Tiêu Trần, hai tỷ muội Thanh Lạc, Thanh Dao nghi hoặc tiến lên hỏi: “Công tử, làm sao vậy? Có chuyện gì xảy ra ư?”

Vốn dĩ Tiêu Trần đã thành công bái sư, hai tỷ muội đều rất phấn khích, nhưng tại sao vừa mới đi một chuyến cùng Thương Huyền, lúc trở về, Tiêu Trần lại hoảng hốt bắt đầu thu dọn đồ đạc như vậy...

Không có tâm tình giải thích quá nhiều cùng hai nàng, Tiêu Trần tùy ý nói: “Không có thời gian giải thích đâu, ta phải trốn ra ngoài, trong khoảng thời gian này các ngươi tự chăm sóc cho bản thân thật tốt, chắc phải một năm sau ta mới có thể trở về.”



Không thể nào đi theo quỷ dạ xoa kia ra ngoài tu luyện được, đã như vậy không bằng hắn trốn đi, một mình ở bên ngoài tu luyện một năm rồi mới trở về, đến lúc đó, cho dù bị quỷ dạ xoa bắt được, nàng ta cũng không thể làm gì hắn.

Nói xong, Tiêu Trần lao ra khỏi Vô Trần cư, đi thẳng về phía Đông Kiếm Các, chuyện này không nên chậm trễ, hơn nữa không thể bị quỷ dạ xoa bắt được, nếu không e rằng không chạy thoát.

Chạy một mạch như điên, Tiêu Trần nhanh chóng đi tới sơn môn Đông Kiếm Các, nhìn sơn môn gần trước mắt, trong lòng Tiêu Trần thở phào nhẹ nhõm, nhẹ giọng nói: “Cuối cùng cũng đến, chỉ cần ra khỏi sơn môn, trời cao mặc chim bay, biển rộng cho cá bơi, nữ nhân xấu xa muốn ta rèn luyện một năm cùng với ngươi, nằm mơ đi...”

Trong lòng trở nên vui vẻ hơn, Tiêu Trần phấn khích không được bao lâu, từ phía sau cây cột đá ở sơn môn, một bóng dáng xinh đẹp chậm rãi đi ra, chính là Nhị sư tỷ của Tiêu Trần, Tề Nghiên.

“Tiểu sư đệ, ngươi vội vội vàng vàng, là muốn đi đâu đây? Có muốn sư tỷ tiễn ngươi một đoạn không?” Vẻ mặt tề Nghiên tươi cười nhìn Tiêu Trần nói.

Sững sờ tại chỗ, Tiêu Trần nhắm mắt lại, chuyện gì đây, nàng ta làm sao có thể xuất hiện ở chỗ này? Cả người hắn bất giác lui về phía sau vài bước, lần này tiêu rồi, bị nàng ta chặn lại rồi.

Sớm đoán được Tiêu Trần có khả năng sẽ chuồn mất, cho nên Tề Nghiên đã chặn ở chỗ này từ lâu, không nghĩ đúng là đợi được hắn.

Kế hoạch chạy trốn thất bại, chuyện tiếp theo vô cùng đơn giản, Tiêu Trần lại bị Tề Nghiên đánh cho một trận tơi bời, sau đó bị Tề Nghiên cưỡng chế đưa đến Vô Trần cư.

“Được rồi, dù sao ta cũng không có gì để chuẩn bị, hơn nữa ta thấy hình như ngươi cũng đã chuẩn bị xong, vậy ngày mai xuất phát đi.” Tề Nghiên ngồi ở trước mặt Tiêu Trần nói.

Xong rồi, lần này thật sự xong rồi, nghe được lời này của Tề Nghiên, Tiêu Trần vô cùng tuyệt vọng. Khẳng định là không trốn thoát được, tiếp theo chỉ có thể cân nhắc làm thế nào để sống sót dưới tay nữ ma đầu này trong thời gian một năm...


Đêm đó, Tiêu Trần nghĩ ra vô số biện pháp, nhưng nghĩ đi nghĩ lại đều cảm thấy một năm này khả năng hắn chống chọi để sống sót là rất thấp, dù sao thủ đoạn của nữ ma đầu này quả thực vô cùng tàn nhẫn, khi tâm tình tốt thì còn có một chút niệm tình tỷ đệ, nhưng một khi tâm tình nàng ta không tốt, chắc chắn sẽ chỉnh hắn cho tới chết, tính tình của nữ ma đầu này rất hay nóng giận, một chút thì không nói, ai biết được khi nào thì tâm tình nàng ta sẽ không tốt.


Ở cùng một chỗ với Tề Nghiên, cảm giác giống như ôm một viên bom nguyên tử đi ngủ, căn bản là hắn không biết lúc nào nàng ta sẽ bùng nổ, hơn nữa lúc bùng nổ chính là lúc bức chết người khác.


Một đêm không ngủ, cũng không có tâm tình tu luyện, sáng sớm hôm sau, Tiêu Trần vừa mở cửa phòng ra, liếc mắt một cái đã thấy Tề Nghiên ngồi trong viện, thấy Tiêu Trần đi ra, Tề Nghiên cũng cười nói: “Sư đệ, đã chuẩn bị xong chưa? Vậy chúng ta đi thôi...”


Nói xong chuẩn bị dẫn Tiêu Trần rời đi, cùng lúc đó, không biết là ai tiết lộ tin tức ra ngoài, đám người Mạc Kiệt vội vàng chạy tới Vô Trần cư, vừa vào cửa, không biết có phải bởi vì nóng vội hay không, Mạc Kiệt căn bản không hề chú ý tới Tề Nghiên, mở miệng hô to: “Tiêu Trần sư đệ, ta nghe nói ngươi muốn đi ra ngoài tu luyện cùng quỷ dạ xoa kia, chuyện gì xảy ra vậy? Ngươi không sợ chết à, tu luyện cùng nàng ta, ngươi có chín cái mạng cũng không đủ đâu...”

Advertisement
';
Advertisement