Kiếm Chủ Bát Hoang - Tiêu Trần (Truyện full) - Bản dịch chuẩn

Đáy lòng nhanh chóng hạ quyết định. Mục tiêu của Tiêu Trần lần này vào Bách Linh mộ địa rất rõ ràng. Chính là huyền linh. Hắn muốn trong vòng ba tháng thu thập đủ số huyền linh để bản thân có thể đột phá tới Huyền Nguyên Cảnh.  

             Tuy đã có mục tiêu, nhưng muốn đạt đủ số lượng huyền linh thì không có khả năng chỉ vào phía ngoài rìa mộ địa. Phải biết rằng thời gian huyền linh thành hình lâu dài vô cùng. Mà nhiều năm như vậy, huyền linh ở bên ngoài gần như đã tuyệt tích rồi. Vậy nên Tiêu Trần nhắm thẳng tới khu vực trung tâm.  

             Tuy khu vực trung tâm nguy hiểm hơn khu vực bên ngoài rất nhiều, nhưng cũng chỉ có thể thử xem. Đương nhiên Tiêu Trần cũng không định mang mấy người Vương Hổ vào, bởi mang theo cũng chỉ là trói buộc mà thôi. Hơn nữa chẳng may gặp gỡ đám người Mộc Thanh dọc đường thì hắn cũng không thừa công phu bảo vệ bọn họ. Như vậy còn không bằng để tự bọn họ ở vòng ngoài tìm cơ duyên thuộc về chính mình còn hơn.  

             Nhưng trước khi hướng về khu vực trung tâm, Tiêu Trần vẫn muốn tìm được bọn Vương Hổ trước, xác nhận sự an toàn của bọn họ rồi mới yên tâm rời đi. Dù sao đều là đệ tử Đông Kiếm Các, Tiêu Trần cũng không thể bỏ mặc không màng sự sống chết của bọn họ.  

             Tiêu Trần dựa theo trí nhớ tìm kiếm đám người Vương Hổ, càng đi lông mày hắn cau lại càng chặt.  

             Không đúng, tại sao con đường này không giống với trong bản đồ? Không nên như vậy mới đúng, bản đồ kia chính là do đệ tử thế hệ trước của Đông Kiếm Các vẽ ra theo trí nhớ, trải qua nhiều năm hoàn thiện, lẽ ra khu vực vòng ngoài không thể xuất hiện sai lệch mới đúng. Nhưng rõ ràng chỉ có mấy ngàn thước mà đã xuất hiện cả trăm sai lệch rồi.  

             Đáy lòng Tiêu Trần hơi nghi hoặc, cũng đúng lúc này, hắn nghe không xa phía trước truyền đến tiếng đánh nhau. Xen lẫn giữa tiếng đánh nhau ồn ào, Tiêu Trần mẫn cảm bắt giữ được giọng nói của Vương Hổ. Chỉ nghe Vương Hổ phẫn nộ quát:  

             "Các ngươi là ai? Vì sao lại xuất hiện ở Bách Linh mộ địa?"  

             Giọng nói này rất lớn, Tiêu Trần theo tiếng tìm đến, không lâu sau đã thấy hai phương đang chiến đấu kịch liệt.  

             Tám người Vương Hổ đối mặt với một nhóm hơn mười người xa lạ, hai bên ác chiến, chỉ liếc mắt Tiêu Trần đã tập trung lên người một thanh niên mặc áo bào màu tím. Người này tuổi xấp xỉ với Tiêu Trần, nhưng thực lực lại rất mạnh. Một đệ tử của Đông Kiếm Các không chống nổi một chiêu của hắn ta, bị một ngón tay của hắn chọc thủng trán, ngã xuống mất mạng.  

             Đều là tu vi Hoàng Cực Cảnh đại viên mãn, nhưng chiến lực của thanh niên áo tím lại nghiền áp đám người Vương Hổ. Tiêu Trần có thể cảm giác được khí tức nguy hiểm không thua kém gì đám người Triệu Vô Vân và Mộc Thanh từ trên người đối phương.  

             Trực giác nói cho Tiêu Trần biết, thanh niên áo tím rất mạnh, mạnh quá mức, không thua kém Ngũ đại Tiềm Long chút nào. Lại không rõ vì sao người mạnh như vậy lại không chút tiếng tăm gì ở Đông Dương vực này. Thật kỳ quái.  

             Tuy rất nghi hoặc, nhưng tình huống khẩn cấp bây giờ không cho Tiêu Trần thời gian nghĩ nhiều. Nếu hắn còn không ra tay thì chỉ sợ đám người Vương Hổ sẽ bị thanh niên áo tím này diệt đoàn mất.  

             Tiêu Trần lóe người, thi triển Thanh ảnh bước, hóa thành một bóng đen lóe qua, khoảng cách hơn một ngàn thước rút ngắn chỉ trong chớp mắt. Ngay khi thanh niên áo tím định tru sát Vương Hổ, một đạo kiếm khí bỗng xẹt tới, thanh niên áo tím cảm nhận được kiếm khí thì nhướng mày, trực tiếp xoay người đập ra một quyền.  

             Thiết quyền mạnh mẽ va chạm với kiếm khí, cả hai triệt tiêu lẫn nhau, không ai hơn ai. Tiêu Trần nương cơ hội này xuất hiện chắn trước người Vương Hổ, đưa lưng về phía Vương Hổ lạnh nhạt hỏi:  

             "Thế nào? Không sao chứ?  

             "Chưa chết được! Cẩn thận một chút, người này rất mạnh..." Nghe Tiêu Trần hỏi thăm, Vương Hổ tìm được đường sống trong chỗ chết khẽ gật đầu đáp lời. Cuối cùng còn không quên nhắc Tiêu Trần cẩn thận.  

             Mặc kệ trước đây hai người từng có thù hận gì, nhưng bây giờ bọn họ chỉ là đệ tử Đông Kiếm Các, cần thống nhất đối ngoại. Huống chi Tiêu Trần vừa cứu Vương Hổ hắn ta một mạng, hắn ta nợ Tiêu Trần một mạng này.  

             Nghe Vương Hổ đáp lại, Tiêu Trần nói: "Giao nơi này cho ta, ngươi đi giúp những người khác..."  

             Đám người Vương Hổ không thể đối phó được với thanh niên áo tím này. Người này đã là thiên kiêu tuyệt thế đạt tới cấp bậc Tiềm Long rồi, nơi này cũng chỉ có Tiêu Trần có tư cách chiến với hắn ta một trận.  

             Tiêu Trần ý bảo Vương Hổ lui ra. Vương Hổ nghe vậy cũng thức thời, biết bản thân không phải đối thủ của thanh niên áo tím nên lùi lại nhằm vào những người khác phe đối phương, lại tiến vào vòng chiến.  

             Bảo vệ lại mạng của Vương Hổ, Tiêu Trần nhìn về phía thanh niên áo tím. Cùng lúc đó, ánh mắt thanh niên này cũng đang dừng trên người Tiêu Trần, đáy mắt hiện lên kinh ngạc và hoài nghi.  

             Hai người bốn mắt nhìn nhau, nhưng đúng lúc này, một gã đệ tử cầm kiếm đi theo thanh niên áo tím không biết sống chết lao về phía Tiêu Trần. Thấy hành động của gã, thanh niên áo tím vội hô lên:   

             "Lùi lại, ngươi không phải đối..."  

             Người này đúng là tìm chết. Tiêu Trần nhìn ra thanh niên áo tím bất phàm, thanh niên áo tím đương nhiên cũng nhìn ra Tiêu Trần không giống người thường. Hắn ta biết Tiêu Trần cũng là một thiên kiêu tuyệt thế ngang cấp mình. Nếu không phải cũng là thiên kiêu, đánh lên chẳng khác nào tìm chết.  

             Thanh niên áo tím muốn người này lùi lại, nhưng lời của hắn ta còn chưa dứt thì kiếm Thanh Vân trong tay Tiêu Trần đã lóe qua, kiếm quang xanh biếc xuyên thủng cổ họng gã đệ tử kia, một kiếm chết ngay tại chỗ.  

             Giống với thanh niên áo tím, Tiêu Trần cũng chỉ dùng một chiêu lấy mạng người của đối phương. Thanh niên áo tím thấy thế thì cau mày:   

             "Ngươi là ai? Lại dám giết đệ tử của Thiên Lôi Điện ta?"  

             Tiêu Trần nghe hắn ta tự xưng là đệ tử Thiên Lôi Điện thì càng thêm khó hiểu. Thiên Lôi Điện? Chưa từng nghe có thế lực nào là Thiên Lôi Điện ở Đông Dương vực mà nhỉ?  

             Có thể bồi dưỡng ra một Tiềm Long thì Thiên Lôi Điện tuyệt đối không thể là thế lực không danh không tiếng được. Vì sao hắn chưa bao giờ nghe qua...  

             Hai người đều không biết đối phương, nhưng bọn họ đều không biết, không chỉ hai người, tình huống như bây giờ đang diễn ra ở khắp nơi trong Bách Linh mộ địa.  

             Trần Lăng, Triệu Không Vân, Mộc Thanh, Lâm Tinh, bốn người này cũng lần lượt gặp một đám người xa lạ, đồng thời, người cầm đầu đoàn đội của đối phương cũng không thua kém gì chiến lực của bọn họ, rõ ràng đều là tuyệt thế thiên kiêu có tư chất Tiềm Long.  

             Các thiên kiêu tuyệt thế va chạm lẫn nhau trong Bách Linh mộ địa, bùng nổ trận chiến giữa các thiên kiêu. Mà những đệ tử bình thường theo các thiên kiêu này tiến vào thì thảm rồi, hoàn toàn biến thành vịt chết nằm trên thớt, hoàn toàn không phải đối thủ của các thiên kiêu này.  

             Đệ tử bình thường bị chém giết, thi thể sẽ được truyền tống ra ngoài. Bách Linh mộ địa thoáng cái biến thành chiến trường của các thiên kiêu, mà những thiên kiêu này đều có tư chất Tiềm Long, chiến lực không thua kém năm người Tiêu Trần.  

             Thiên kiêu hội tụ, nhiều thiên kiêu tuyệt thế như vậy tụ tập cùng một chỗ rõ ràng là thủ đoạn của các đại lão Trung Thổ Thần Vực. Bọn họ liên kết bốn tòa Bách Linh mộ địa lại với nhau, lúc này chính là lần đầu tiên các tuyệt thế thiên kiêu của tứ đại vực đối chọi trong Bách Linh mộ địa.

Advertisement
';
Advertisement