Kiếm Chủ Bát Hoang - Tiêu Trần (Truyện full) - Bản dịch chuẩn

“Thú hoá…” Chỉ nghe Trần Man gầm lên một tiếng. Ngay sau đó, toàn thân hắn ta nhanh chóng được một lớp lông dày màu nâu bao phủ, cùng lúc đó cơ thể cũng bộc phát ra khi tức bạo ngược ngút trời.  

             “Đây là khí tức của yêu thú…” Từ uy áp tỏa ra xung quanh Trần Man, Tiêu Trần phát hiện ra bên trong đó lại ẩn chứa khí tức của yêu thú, một con người mà lại mang theo khí tức của yêu thú, e rằng đây chính là tác dụng của bí pháp thú hóa.  

             Tiêu Trần đoán rằng hơi thở này của Trần Man là do bí pháp hắn ta thi triển, mà sự thật cũng đúng là như vậy.  

             Bí pháp do Trần Man thi triển có tên là thú hoá, hắn ta vô tình có được bí pháp này ở một vùng đất cổ, không biết là cấp bậc gì nhưng rất mạnh.  

             Tác dụng của bí pháp thú hoá chỉ có một, đó là luyện hóa huyết mạch yêu thú giúp cho con người có được một phần sức mạnh của yêu thú trong khoảng thời gian ngắn thúc giục bí pháp. Hơn nữa, nếu huyết mạch yêu thú mà ngươi luyện hóa càng mạnh thì đồng nghĩa với việc sức mạnh sau khi thú hoá cũng càng lớn. Trên nguyên tắc, loại thú hoá này sở hữu không gian phát triển vô hạn bởi vì sức mạnh của nó được quyết định bởi huyết mạch yêu thú do người thi thuật luyện hoá ra.  

             Nói một cách đơn giản, sức mạnh thú hóa mang lại sau khi ngươi luyện hóa yêu thú cấp một và luyện hóa yêu thú cấp hai là một trời một vực.  

             Vì tu luyện bí pháp thú hóa này, Trần Man đã luyện hóa một con Bắc Thương Bạo Hùng cấp ba. Để có được sức mạnh huyết mạch của con Bắc Thương Bạo Hùng này, Trần Man đã sử dụng toàn bộ tài lực của bản thân và gia đình. Thậm chí hắn ta còn phải cầu xin tông môn của mình giúp đỡ thì mới thành công.  

             Sau khi luyện hóa huyết mạch Bắc Thương Bạo Hùng, trong khoảng thời gian đang thi triển thú hoá, sức mạnh của Thương Huyền đã được tăng lên gấp đôi, có thể thấy được sự mạnh mẽ của bí tịch này.  

             Hai mắt hắn ta tràn đầy vẻ điên cuồng, toàn thân cũng tỏa ra hơi thở cực kỳ hung tàn, nhìn chằm chằm vào Tiêu Trần. Trần Man gầm thét một tiếng, chủ động tấn công.  

             Vung nắm đấm sắt ra, nắm đấm còn chưa tới thì cơn gió mạnh bạo đã thổi tới làm hai bên má có chút đau. Tiêu Trần khẽ nhíu mày lại, hắn không ngờ sức mạnh của Trần Man sau khi thú hóa lại mạnh mẽ như vậy. Hắn giơ kiếm lên chắn ngang, nắm đấm của Trần Man đấm mạnh vào Thanh Vân kiếm, một luồng sức mạnh khổng lồ trực tiếp đánh bay Tiêu Trần ra ngoài.  

             Nếu nói sức mạnh thân xác giữa hai người trước đó vẫn còn ngang nhau, vậy thì sau khi thi triển bí pháp, sức mạnh của Trần Man đã hoàn toàn chèn ép Tiêu Trần rồi.  

             Đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy bí pháp. Phải biết rằng bí pháp cực kỳ quý giá, bên trong cả Đông Kiếm Các cũng không có một bộ bí pháp. Sau khi lùi về sau hàng chục mét, Tiêu Trần khó khăn lắm mới ổn định được cơ thể, ánh mắt nhìn về phía Trần Man đã có thêm tia nghiêm trọng.  

             Rất mạnh, trong trường hợp có thêm bí pháp, thực lực của Trần Man đã tăng lên đáng kể. Trong tình huống này, e rằng mình rất khó có thể chống chọi trực diện với hắn ta.  

             Về mặt sức mạnh đã hoàn toàn ở thế bất lợi, mà Trần Man không hề cho Tiêu Trần quá nhiều cơ hội. Sau khi thành công một đòn, Trần Man nhanh chóng tiến tới và tấn công Tiêu Trần lần nữa.  

             Thời gian thú hoá có hạn, trong khoảng thời gian này, sức mạnh của bản thân quả thực đã được tăng cường lên rất nhiều, thậm chí còn sở hữu một số năng lực của yêu thú. Tuy nhiên, sau khi hết thời gian thú hóa, Trần Man sẽ không có một chút sức lực nào trong ít nhất ba ngày. Đến lúc đó, đừng nói là Tiêu Trần, bất kỳ một võ giả Trúc Cơ Cảnh nào cũng có thể dễ dàng tiêu diệt hắn ta. Chính vì vậy, hắn ta nhất định phải giải quyết trận chiến trước khi thú hoá kết thúc.  

             Trần Man không hề cho Tiêu Trần cơ hội để thở dốc, hắn ta dựa vào lợi thế về sức mạnh thể xác của bản thân, cũng mặc kệ cả đòn phản kích của Tiêu Trần, chỉ muốn đánh bại Tiêu Trần trong thời gian ngắn nhất.  

             Da thịt thô dày, Trần Man ở trước mặt hoàn toàn là một con yêu thú hình người, bộ lông trên người đó hầu như không có gì khác với Bắc Thương Bạo Hùng. Bộ lông đó như thể đã khoác lên một lớp áo giáp cho Trần Man vậy, đòn tấn công của mình mặc dù có thể phá vỡ lớp da thịt của Trần Man, nhưng lại không thể gây ra tổn thương thực chất cho hắn ta.  

             Không thể chống chọi bằng sức mạnh thì chỉ đành kéo dài thời gian, chỉ cần đợi Trần Man thoát khỏi thú hoá, đến lúc đó không cần mình ra tay thì hắn ta cũng không còn sức chiến đấu nữa.  

             Trong lòng đã có quyết định, Tiêu Trần cũng bắt đầu thay đổi phong cách chiến đấu, không đối đầu trực diện với Trần Man nữa, dựa vào tốc độ của Bước Thanh Ảnh, không ngừng vật lộn với Trần Man.  

             Biết được ý đồ của Tiêu Trần, Trần Man lạnh lùng hét lên:   

             “Ngươi tưởng ta sẽ cho ngươi được toại nguyện sao? Thua cho ta…”  

             Trần Man giận dữ hét lớn, ngay sau đó, hắn ta làm một động tác mà Tiêu Trần không ngờ tới. Đối mặt với đòn tấn công của mình, Trần Man lại tóm lấy thân kiếm của Thanh Vân kiếm.  

             Lòng bàn tay lập tức máu chảy nhưng Trần Man lại không hề có ý buông tay ra.  

             Hắn ta giữ chặt lấy kiếm Thanh Vân, không thèm quan tâm đến vết thương trong lòng bàn tay. Tiêu Trần thực sự không ngờ được Trần Man lại có thể làm đến bước này.  

             Thanh Vân kiếm đã bị Trần Man giữ chặt, vì vậy, Tiêu Trần chỉ còn lại hai lựa chọn, hoặc là từ bỏ kiếm Thanh Vân rồi lùi người lại, hoặc là bất chấp khó khăn đối đầu trực diện với Trần Man một lần.  

             Không cho Tiêu Trần thời gian suy nghĩ, tất nhiên, Tiêu Trần cũng không cần suy nghĩ, là một kiếm tu, muốn từ bỏ thanh kiếm trong tay mình, điều này có thể sao?  

             Vung một nắm đấm ra, nhìn Trần Man vung nắm đấm này, trong mắt của Tiêu Trần cũng lóe lên một tia hung hãn và nói:   

             “Ngươi tưởng ta sợ ngươi sao?”  

             Hắn sẽ không thể nào từ bỏ kiếm Thanh Vân, đây là sự kiêu ngạo của một người kiếm tu, đã như vậy thì đối đầu trực diện nào.  

             Cả hai cùng lúc vung ra một cú đấm, hai nắm đấm một lớn một nhỏ mạnh mẽ va vào nhau trong không trung, phát ra một tiếng ầm lớn. Vốn tưởng rằng cú đấm này chắc chắn là Trần Man đè ép Tiêu Trần, nhưng khi nắm đấm của hai người vừa chạm vào nhau thì Trần Man cảm thấy huyết mạch của Bắc Thương Bạo Hùng trong cơ thể mình đột nhiên như nhìn thấy thứ gì đó khủng khiếp vậy, mất kiểm soát thoát ra khỏi trạng thái thú hoá…  

             Trần Man - người đã cưỡng ép thoát ra khỏi trạng thái thú hoá và không có sự hỗ trợ của bí pháp, cộng với tác dụng phụ của bí pháp, một cơn mệt mỏi đột nhiên dâng lên như nước lũ. Trong trường hợp này, điều khiến người ta không ngờ được là Tiêu Trần một đấm đánh bay Trần Man.  

             Mọi chuyện chỉ xảy ra trong nháy mắt, Trần Man bị Tiêu Trần đánh lùi, trong miệng phun ra một ngụm máu, cho đến lúc này, hắn ta cũng không hiểu tại sao lại xảy ra chuyện như vậy.  

             Trần Man khó hiểu nhìn Tiêu Trần, vừa rồi Trần Man rõ ràng cảm nhận được trong cơ thể của Tiêu Trần đột nhiên dâng lên một luồng sức mạnh không thể giải thích được, chính luồng sức mạnh này khiến cho huyết mạch Bắc Thương Bạo Hùng trong cơ thể của mình ngay lập tức bị áp chế, giống như nhìn thấy thứ gì đó đáng sợ buộc hắn ta phải thoát khỏi trạng thái thú hoá.  

             “Ngươi… trong cơ thể của ngươi cũng có huyết mạch yêu thú sao?” Trần Man nhìn chằm chằm Tiêu Trần đang chậm rãi bước đến, hắn ta kinh ngạc hỏi.  

             Lời giải thích duy nhất cho việc có thể áp chế được huyết mạch Bắc Thương Bạo Hùng của mình chính là trong cơ thể của Tiêu Trần cũng có huyết mạch yêu thú, hơn nữa cấp bậc còn cao hơn cả Bắc Thương Bạo Hùng.  

             Tiêu Trần không hiểu Trần Man đang nói cái gì, mình làm sao có thể có huyết mạch yêu thú chứ? Hắn bước tới trước mặt hắn ta, nhìn hắn ta từ trên cao xuống, bình thản nói:  

             “Ta không biết ngươi đang nói gì nhưng thắng làm vua, thua làm giặc, ngươi đã thua rồi, giao bí pháp thú hoá ra, ta có thể buông tha cho ngươi.”

Advertisement
';
Advertisement