Lâm Mộc Báo Thù (Sự Trở Lại Của Cuồng Phong) - (FULL)

Chia 3 ra, mỗi người được 75 vạn Liên minh tệ, cộng thêm mười mấy Thí biến dị cấp B, cũng đổi được thêm một ít tiền, mỗi người tổng cộng nhận được gần 90 vạn Liên minh tệ.

Lâm Mộc giao toàn bộ phần của mình cho sư huynh Thẩm Trạch Thiên.

Công thêm số tiền 100 vạn Liên minh tệ mà sư phụ cấp cho mỗi người, số Liên minh tệ trong tay Thẩm Trạch Thiên đại khác đủ để trùng kích Kết Đan cảnh đỉnh phong.

Thẩm Trạch Thiên vốn định từ chối, không muốn nhận phần chiến lợi phẩm kia của Lâm Mộc, thế nhưng không lay chuyển được Lâm Mộc, thế là cuối cùng vẫn nhận lấy.

Sau khi đổi xong, ai nấy quay về chỗ của mình, bắt đầu tu luyện.

Sau khi lâm Mộc trở lại chỗ của mình thì lập tức bắt đàu tham ngộ cảnh giới dựa theo sự chỉ dẫn của sư phụ lúc trước.

Tuy rằng Lâm Mộc cấp thiết muốn bước vào cảnh giới Thiên Cương Cảnh.

Thế nhưng trong lòng anh cũng hiểu rõ, đây không phải chuyện có thể làm được trong một sớm một chiều, bản thân chỉ có thể bỏ thời gian ra chậm rãi tìm hiểu.

Chuyện này không vội được, bước vào Thiên Cương Cảnh tuyệt đối không phải việc đơn giản.

Về phần con Thú biến dị cấp S+ này, Liên minh cũng bảo mật kỹ, không truyền ra ngoài.

“Uy hiếp” này cũng chỉ có nhân viên cấp cao trong Liên minh biết, dù sao truyền đi thì cũng chỉ khiến mọi người thêm hoang mang chứ không còn tác dụng nào khác.

Ngày hôm sau.

Lâm Mộc đang tham ngộ thì nhận được thông báo khẩn cấp của Liên minh, báo cho tất cả nhân viên cấp cao từ nghị trưởng trở lên lập tức online tham gia cuộc họp.

Xảy ra chuyện lớn!

“Xảy ra chuyện?”

Sau khi Lâm Mộc nhìn thấy thông báo thì trong lòng lập tức cả kinh.

Đã xảy ra chuyện lớn gì?

Lâm Mộc không suy nghĩ thêm, lập tức đứng dậy, dùng tốc độ nhanh nhất lao tới phòng nghị sự.

Vừa chạy ra khỏi cửa một đoạn thì Lâm Mộc gặp được sư huynh Thẩm Trạch Thiên.

Hiển nhiên anh ta cũng nhận được tin tức.

“Sư huynh, đã xảy ra chuyện lớn gì vậy?” Lâm Mộc gấp gáp hỏi.

“Anh cũng không biết, đi, chsung ta mau qua đó!”

Thẩm Trạch Thiên nói xong liền cùng Lâm Mộc chạy thẳng tới phòng nghị sự.

Trong phòng.

“Phó minh chủ Hồ, đã xảy ra chuyện gì vậy?”

Lâm Mộc và Thẩm Trạch Thiên nhanh chóng xông vào.

“Nhìn hình ảnh trên máy chiếu.” Phó minh chủ Hồ nói.

Lâm Mộc và Thẩm Trạch Thiên lập tức ngẩng đầu lên xem.

Màn ảnh bị chia làm hai.

Một nửa là khung thoại video của các nghị trưởng thâm gia cuộc họp.

Một nửa kia là hình ảnh con Thú biến dị khổng lồ trên đảo.

Lâm Mộc định thần nhìn lại, phát hiện trên đảo vậy mà lại bộc phát chiến đấu.

Một hình bóng đang giao chiến với con Thú biến dị mới tiến vào cấp S+ kia.

Lâm Mộc tập trung quan sát, không phải ai khác, đó chính là sư phụ của anh.

“Sư phụ!”

Lâm Mộc thấy tình cảnh này thì nhất thời trừng lớn hai mắt, trong lòng vô cùng kinh hãi.

“Sao sư phụ lại tới đó? Đây là chuyện thế nào?” Lâm Mộc kinh hô.

“Sư phụ!” Thẩm Trạch Thiên cũng hô lên.

Các nghị trưởng tham dự cuộc họp nghe Lâm Mộc và Thẩm Trạch Thiên nói vậy thì đều vô cùng kinh ngạc.

Vị cườn giả Thiên Cương Cảnh thần bí kia vậy mà lại là sư phụ của Lâm Mộc và Thẩm Trạch Thiên?

Lâm Mộc nhanh chóng quay đầu nhìn Phó minh chủ Hồ, gấp gáp hỏi: “Phó minh chủ, chuyện này là thế nào? Là kết quả thương nghị giữa sư phụ tôi và Minh chủ sao? Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?”

Nếu Minh chủ và sư phụ bàn nhau cùng ra tay.

Lâm Mộc cũng không nhìn thấy hình bóng của Minh chủ trên màn hình, chỉ thấy một mình sư phụ.

Phó minh chủ Hồ nói: “Lâm Mộc, Thẩm Trạch Thiên, sư phụ các cậu xuất chiến cũng không bàn trước với Minh chủ, ông ấy đi một mình, chúng tôi cũng là vì quan sát hình ảnh giám sát mới phát hiện ra sư phụ cậu chạy đi chiến đấu với con Thú biến dị cấp S+ kia.”

“Sư phụ đi một mình?” Lâm Mộc và Thẩm Trạch Thiên đều sửng sốt.

Trong lòng Lâm Mộc lập tức hiểu rõ.

Sư phụ muốn nhân lúc con Thú biến dị này chưa tiến hóa đến cấp SS để giết chết nó.

Đồng thời sư phụ cũng không nói với Minh chủ mà một mình xuất chiến.

Phó minh chủ Hồ nói: “Sau khi Minh chủ biết chuyện này thì đã dùng tốc độ nhanh nhất chạy tới trợ giúp sư phụ các cậu rồi. Chẳng qua có lẽ cần một chút thời gian, hiện giờ chỉ có thể để sư phụ các cậu một mình chiến đấu với con Thú biến dị cấp S+ này thôi.”

Lâm Mộc và Thẩm Trạch Thiên nghe vậy thì nhanh chóng dõi mắt nhìn hình ảnh trong màn hình máy chiếu.

Trong hình, sư phụ và con Thú biến dị không lồ kia đã bắt đầu bạo phát chiến đấu kịch liệt ở trên đảo.

“Sư phụ!”

Trong lòng hai người Lâm, Thẩm đều vô cùng căng thẳng.

Sư phụ giao chiến với Thú biến dị cấp S+, nhất định sẽ gặp phải nguy hiểm tính mạng.

Trong màn hình.

Sư phụ thể hiện uy lực đao pháp, ánh đao hóa thành từng luồng ánh áng khổng lồ, không ngừng tấn công Thú biến dị cấp S+.

Từ hình ảnh chiến đấu có thể thấy được, uy lực công kích mà hiện giờ sư phụ bộc phát ra thậm chí còn mạnh hơn uy lực bộc phát lúc chiến đấu với Thú biến dị cấp S khi trước.

Đối với việc khống chế đao pháp, sư phụ quả thật đã đạt tới trình độ không ai bì kịp.

Tuy rằng sư phụ và Minh chủ đều là cảnh giới Thiên Cương Cảnh.

Nhưng tuổi tác sư phụ lớn hơn, thời gian tu luyện cũng lâu hơn Minh chủ, mức độ lĩnh ngộ bí tịch cũng cao hơn Minh chủ một bậc.

Cho nên về thực lực tổng thể, sư phụ thậm chí còn ở trên Minh chủ.

Nhưng Thú biến dị cấp S+ này vô cùng hung mãnh, mỗi lần phát động công kích đều bộc phát ra lực lượng kinh khủng.

Sức phòng ngự của nó dường như cũng vô cùng kinh người.

Trước mắt, sư phụ thậm chí còn không chiếm được bất cứ lợi thế nào đáng nói.

“Sư phụ, gười nhất định phải thắng đó!”

Lâm Mộc nắm chặt hai tay, căng thẳng quan sát tình hình chiến đấu.

Bởi vì quá hồi hộp, trái tim anh lúc này đang đập gia tốc.

Trân chiến này quá mức gian nan, Lâm Mộc đương nhiên sợ sư phụ sẽ gặp phải chuyện bất trắc.

Advertisement
';
Advertisement