"Sài Đạo sư!"
Vẻ mặt Trần Uyển Nhi vô cùng khổ sở, cô nàng không ngờ mọi chuyện lại thành ra như vậy!
Nhìn Sài Thiệu rời đi, Trần Uyển Nhi cũng hạ quyết tâm sau này sẽ giữ khoảng cách với Sài Thiệu.
…
Ở một nơi khác.
Sau khi rời khỏi Đạo quán, việc đầu tiên Lâm Mộc làm là đến thành phố an toàn Ninh Đô để thăm ba mẹ.
Ninh Đô ngày nay đã thay đổi rất nhiều.
Do sự mở rộng của thành phố an toàn, sáu thành phố lớn ban đầu không còn đông đúc như xưa.
Hơn nữa, thành phố an toàn kiên cố hơn trước rất nhiều.
Sau khi thăm ba mẹ xong, Lâm Mộc ra ngoài thành thăm Thẩm Tịch Dương.
Liên minh đã chỉ định khu vực Thẩm Tịch Dương sinh sống là khu vực cấm, không ai được vào quấy rầy cô ấy.
Nhưng cô ấy cũng rất cô đơn khi sống một mình ở đây.
Lâm Mộc đến là một bất ngờ lớn đối với Thẩm Tịch Dương, cô ấy vui mừng khôn xiết.
Lâm Mộc ở lại khu sinh sống của cô ấy một ngày trước khi rời Ninh Đô.
Tuy nhiên, Lâm Mộc không quay lại trụ sở liên minh ngay lập tức mà đi đến Thành phố an toàn Đế Đô trước.
Bây giờ Lâm Mộc đã đến cảnh giới Thiên Cương, anh dự định gặp mặt Minh chủ liên minh.
Lâm Mộc biết nơi ở của Minh chủ tại Đế Đô.
Trong biệt thự nơi Minh chủ ở.
"Minh chủ." Lâm Mộc bước vào từ bên ngoài, hành lễ với Minh chủ liên minh.
"Lâm Mộc, sao bỗng nhiên lại đến đây? Cậu có việc gì cần tôi giúp đỡ không? Hay cậu có yêu cầu gì à? "Minh chủ liên minh hơi ngạc nhiên khi nhìn thấy Lâm Mộc.
Bởi Lâm Mộc có thể liên lạc với ông ta thông qua đồng hồ liên minh hoặc điện thoại di động nếu có chuyện gì xảy ra.
"Minh chủ, lần này tôi tới đây vì muốn cùng người chia sẻ một chuyện. Tôi đã đạt đến Thiên Cương Cảnh rồi." Lâm Mộc nói.
“Cái gì?” Minh chủ lập tức đặt cốc nước trong tay xuống.
Tin tức đột ngột như vậy khiến Minh chủ liên minh nhất thời không kịp phản ứng, ông ta hơi bối rối.
Lâm Mộc không nói nhiều mà trực tiếp thi triển ra khí tức cảnh giới của mình.
"Đây... đây thật sự là khí tức của Thiên Cương Cảnh! Cậu… cậu thật sự đã đạt đến Thiên Cương Cảnh rồi ư?"