Lâm Mộc Báo Thù (Sự Trở Lại Của Cuồng Phong) - (FULL)

Rầm rầm.

Lúc này, cánh cửa phía trước từ từ mở ra.

Ánh sáng của trận pháp xung quanh cũng tiêu tan hoàn toàn.

Bây giờ trận pháp đã ngừng hoạt động và cánh cổng đã được mở ra, Lâm Mộc tự nhiên ngừng tấn công các lỗ phát ra ánh sáng.

Nhưng trong lòng anh lại trở nên lo lắng.

Giọng nói ban nãy phát ra từ đâu?

Rốt cuộc có chuyện gì vậy?

"Ai đang nói thế? Đừng trốn nữa, bước ra đi!" Lâm Mộc cảnh giác nhìn chung quanh, đồng thời hét lên, sẵn sàng chiến đấu bất cứ lúc nào.

Bốn phía im lặng, Lâm Mộc có thể nghe rõ tiếng thở của chính mình.

Và không có ai trả lời.

"Ai?"

Lâm Mộc lại hét lên.

Vẫn không có ai trả lời.

Tình huống này thực sự làm khó Lâm Mộc.

Anh không rõ giọng nói ban nãy là của ai, vậy anh có bước vào cánh cửa trước mặt nữa không?

Sau một hồi do dự.

"Không sao, cứ vào trước rồi tính sau!"

Lâm Mộc cầm Lạc Thần Kiếm đi thẳng đến cửa trước.

Đến cũng đến rồi, vất vả lắm anh mới mở được cánh cửa này, nếu bỏ cuộc rời đi chỉ vì âm thanh không rõ ràng kia thì thật đáng tiếc.

Lần đến di tích này, Lâm Mộc xác định rõ sẽ phải mạo hiểm nên đã chuẩn bị sẵn sàng để đương đầu với nguy hiểm.

Nếu sợ hãi thì còn xông vào di tích làm gì? Thà ở lại trụ sở liên minh và ngoan ngoãn tu luyện còn hơn!

Sau khi đi qua cổng đá, phía trước lại có một hành lang rộng và cao khác.

Hành lang rộng hai mươi đến ba mươi mét và cao khoảng mười mét.

Lâm Mộc tiếp tục di chuyển dọc theo hành lang.

Thông tin của Liên minh về di tích này chỉ ghi lại đến cổng đá vừa rồi, và không có gì thêm nữa.

Rõ ràng, khi Liên minh đến khám phá di tích này, họ đã không vượt qua được cổng đá vừa rồi.

Theo hồ sơ tình báo, Minh chủ liên minh đã đến khám phá nơi này từ nhiều năm trước, đó là khi Minh chủ liên minh đã lên Thiên Cương Cảnh.

Sau khi đi được một khoảng cách nhất định, Lâm Mộc rẽ một góc chín mươi độ trong hành lang rộng rãi này.

Vừa đi qua góc đường, Lâm Mộc phát hiện phía trước còn có một cánh cửa đá khác.

Trước cổng đá có tượng một con thú bằng đá cao khoảng bảy, tám mét.

Bên cạnh tượng đá có hai bộ xương trắng.

Hai bộ xương trắng khiến Lâm Mộc giật mình, rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra vậy?

Có người từng tới đây rồi ư? Tại sao lại bị biến thành xương trắng?

Điều này khiến Lâm Mộc càng cảm thấy có gì đó không ổn!

Ngay lúc Lâm Mộc đang nhìn tượng đá thú dữ và bộ xương trắng, tượng đá từ từ mở mắt.

Nó đã di chuyển!

"Ơ?"

"Không đúng! Đây không phải là tượng đá, nó là vật sống!" Lâm Mộc giật mình.

Trước đó vật sống kia bất động nên Lâm Mộc tưởng lầm là tượng đá.

Nhưng vào lúc này, Lâm Mộc đã có thể xác nhận đây là vật sống!

"Cuối cùng lại có một người sống tới đây!" Trên mặt mãnh thú lộ ra vẻ hưng phấn.

Advertisement
';
Advertisement