Bên ngoài Nhãn Trấn.
“Mới qua ba tiếng mà đầu cậu ta đã mướt mồ hôi rồi.” Thanh tra Lỗ nhìn về phía Lâm Mộc, cười nói.
“Thanh tra Thẩm, lẽ nào Tiểu sư đệ của anh không kiên trì nổi năm giờ đồng hồ hả? Đây chỉ là ngưỡng cơ bản mà Linh Phách Cảnh phải hoàn thành để gia nhập liên minh thôi đấy. ”
“Đến ngưỡng cơ bản này còn không vượt qua nổi thì tôi quả thực hoài nghi cậu ta gia nhập liên minh bằng cách nào đấy? Không phải do anh giúp cậu ta đi cửa sau đó chứ?”
Thẩm Trạch Thiên sa sầm mặt: “Thanh tra Lỗ, phiền anh ngậm miệng lại.”
Đoạn hội thoại của hai người khiến những thành viên liên minh đứng xem chợt ý thức được một điều, hóa ra người mới kia có mối quan hệ thân thiết với Thanh tra Thẩm.
Mà ai cũng rõ, Thanh tra Thẩm và Thanh tra Lỗ vốn gia nhập liên minh cùng lúc, cả hai cùng là người tài, chẳng ai phục ai, trước nay hai vị Thanh tra viên này luôn đối chọi lẫn nhau, cùng tranh cao thấp.
Thời gian chầm chậm trôi qua.
Lúc này Lâm Mộc đã kiên trì được bốn tiếng rưỡi.
Hai tay Lâm Mộc bắt đầu run nhẹ, những giọt mồ hôi cỡ hạt đậu không ngừng lăn xuống gò má.
Chỉ còn nửa giờ đồng hồ nữa là tròn năm tiếng.
Luồng áp lực vẫn luôn tác động lên cơ thể anh.
Tuy cường độ của luồng áp lực không hề thay đổi, nhưng Lâm Mộc cảm thấy mỗi lúc một nặng nề.
Giống như vác thứ gì đó trên lưng, mới đầu thấy nhẹ nhàng vô cùng, nhưng càng lúc càng thấy nặng, thực ra thứ đồ kia không mảy may tăng thêm chút trọng lượng nào.
Lâm Mộc cảm thấy thử thách kiên trì tới năm tiếng là chuyện anh có thể hoàn thành.
Nhưng nghĩ tới mười chín giờ sau đó, Lâm Mộc lại thấy tuyệt vọng.
Nửa giờ sau, Lâm Mộc đã hoàn thành được ngưỡng cơ bản mà Linh Phách Cảnh cần vượt qua khi muốn gia nhập liên minh.
Lúc này anh chỉ cảm thấy cả người đau mỏi và tê dại, khó chịu đến cùng cực.
Nhưng tiếp theo còn mười chín giờ đồng hồ đang chờ anh. Chỉ khi vượt qua mốc thời gian này, anh mới có thể hoàn thành khảo nghiệm mà Vũ nghị trưởng đưa ra.
“Hoàn thành con số này là một nhiệm vụ bất khả thi, làm sao bây giờ?” Lâm Mộc cắn răng suy nghĩ.
Mới chỉ trải qua năm tiếng, anh đã thấy sắp không chống chọi nổi rồi.
Anh không được phép ra ngoài nghỉ ngơi một chốc rồi quay lại Nhãn Trấn tiếp tục thử thách.
Hay tay anh vẫn khẽ run lên từng chặp, cuối cùng Lâm Mộc cũng hiểu được tại sao Thẩm Trạch Thiên lại phản ứng kịch liệt như vậy khi nghe đến yêu cầu của Vũ nghị trưởng.
Lâm Mộc có thể chắc chắn một điều, anh tuyệt nhiên không thể hoàn thành khảo nghiệm này.