Lâm Mộc Báo Thù (Sự Trở Lại Của Cuồng Phong) - (FULL)

 "Bây giờ là thời kỳ đặc biệt, Liên Minh quyết định thêm để thăm dò phế tích."  

 

"Về trình độ, đây là lần đầu tiên ngưỡng khám phá di tích được đưa ra nên chưa đến lượt cậu được. Nhiều thành viên Liên Minh lớn tuổi hơn cậu còn chưa từng đến đó."  

 

"Thế nhưng Vũ Nghị Trưởng nhà cậu đã rất nỗ lực giúp cậu có được một suất. Đương nhiên Liên Minh cũng rất rộng rãi với cậu. Dựa vào thành tích nổi bật của cậu ở Liên Minh mấy tháng nay, ông ta đã quyết định cho cậu một cơ hội."  

 

Lâm Mộc giật mình, không ngờ Vũ Nghị Trưởng lại ở sau lưng giúp anh đoạt lấy cơ hội này.  

 

Lâm Mộc sẽ không thể biết được nếu như Mục Nghị Trưởng không nói!  

 

“Mục Nghị Trưởng, lần này đi thăm dò di tích thì Liên Minh chúng ta sẽ đi cả hai sao?” Lâm Mộc tò mò hỏi.  

 

Mục Nghị Trưởng đặt chén trà xuống: "Đương nhiên không phải, số di tích vẫn khá quý giá, đối với các thành viên chưa từng vào di tích, lần này đi vào phế tích thứ nhất là Lạc Thần Cốc, đây là nơi liên minh thăm dò nhiều nhất và cũng là nơi an toàn nhất.”  

 

"Đối với những thành viên đã từng đến Lạc Thần Cốc, lần này đi thăm dò phế tích thì bọn họ sẽ đến di tích sa mạc Tak."  

 

“Đến phế tích Lạc Thần Cốc?” Lâm Mộc lẩm bẩm.  

 

Di tích của Lạc Thần Cốc đã được thăm dò ở trình độ cao, e rằng không có gì ngạc nhiên, Lâm Mộc rất muốn đi tới phế tích tốt hơn.  

 

Đương nhiên Lâm Mộc càng hứng thú với di tích của sa mạc Natak hơn.  

 

Mục Nghi Trưởng cũng nhìn ra ý định của Sở Nguyên, ông ta cười nói: "Lâm Mộc, cậu không cần lo lắng, từng bước một, cậu chưa từng thăm dò phế tích, lần này đi tới phế tích Thần Lạc Cốc vừa luyện tay, vừa để tích lũy kinh nghiệm khám phá di tích ”.  

 

"Nếu trong tương lai có cơ hội, chẳng lẽ cậu sẽ không thể đến sa mạc sao?"  

 

"Hơn nữa tàn tích của Lạc Thần Cốc cũng không tệ như cậu nghĩ đâu. Trong đó có một số chỗ đặc biệt, có thể sẽ có lợi với cậu."  

 

Lâm Mộc cười khổ nói: "Số lượng địa điểm thăm dò phế tích quý giá như vậy, e rằng lần sau sẽ cực kỳ khó lấy được."  

 

Vừa rồi Mục Nghị Trưởng cũng nói lần thăm dò này vẫn còn kém so với trình độ của Lâm Mộc.  

 

Lần này Lâm Mộc đã được ưu tiên lấy chỗ rồi, lần sau sẽ rất khó lấy được chỗ.  

 

Vừa rót trà, Mục Nghị Trưởng vừa cười nói: "Lâm Mộc, bây giờ là thời kỳ đặc biệt, tôi đoán sau này Liên Minh sẽ phát hiện được nhiều di tích hơn, cậu không cần phải lo lắng, chắc chắn cậu vẫn sẽ còn cơ hội. "  

 

“Con hiểu rồi Mục Nghị Trưởng.” Lâm Mộc cung kính đáp.  

 

Mục Nghị Trưởng cười nói: "Tiện thể cho cậu biết một thông tin nội bộ. Ngoài hai di tích cổ này, sắp tới Liên Minh sẽ mở thêm hai di tích nữa. Sau khi đã khai phá hơn một nửa di tích thì sẽ mở cho học viên đi khai phá. "  

 

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app tamlinh247. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là tamlinh247.org. Vui lòng đọc tại app tamlinh247 để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.  

 

"Trong tương lai cậu sẽ có cơ hội khám phá."  

 

"Ồ? Vậy con cũng rất mong đợi." ánh mắt Lâm Mộc lộ ra sự chờ mong.  

 

 

Advertisement
';
Advertisement