Lên Nhầm Xe Hoa Cưới Chồng Như Ý - Tô Yên - Sở Hướng Nam (Truyện full)

Cô phải xem xem, Tô Yên bị làm cho dơ bẩn thế rồi, Lục Cận Phong còn cần không, còn bảo bối cô ta vậy không. 

“Đi, đến bến cảng đón đứa nhỏ” Tần Nhã Hân tắt camera, nói với người bên cạnh: “Giải quyết bên Trần Tố Anh luôn đi.” 

“Dạ.” 

Tân Nhã Hân nhìn cảnh trời mưa ngoài cửa sổ, những người từng khiến cô đau khổ, cô sẽ không tha cho ai. 

Trong chiếc xe, Tô Yên nghe được âm thanh bên phía tai nghe bên kia, cũng rất lo lắng, cho đến khi giọng Lâu Doanh vang lên: “Em không sao, chị, chị đi kiếm người trước đi.” 

Sau đó, Tô Yên không nghe thấy âm thanh tai nghe bên kia nữa, tai nghe bị Lâu Doanh tắt mất rồi. 

Tô Yên lòng như lửa đốt, lúc này, cô nhìn thấy chiếc xe đằng sau kính chiếu hậu đột nhiên nổ máy. 

Chiếc xe đi ngang qua xe Tô Yên, ngay khoảnh khắc lướt ngang đó, Tô Yên nhìn rõ người trong xe là ai. 

Ở ghế sau, một người phụ nữ cả gương mặt đều quấn đầy băng bó, chỉ thấy được mũi và miệng, nhưng dù có là thế, Tô Yên cũng nhận ra ngay, đó chính là Tần Nhã Hân. 

Khi hận một người tận xương tủy, thật đấy, không chừng đối phương có hóa trang tro bạn cũng nhận ra. 

Lâu Doanh nói đúng, Tần Nhã Hân ở gần đây, mà hơn nữa, cô và Lâu Doanh cũng không ngờ là, Tần Nhã Hân lại ở gần như thế, xe của Tần Nhã Hân cách xe cô, chỉ vỏn vẹn 50 mét mà thôi. 

Đứa nhỏ không có trên xe, nhưng Tân Nhã Hân chắc chắn đi gặp đứa nhỏ. 

Tô Yên lập tức đuổi theo, cùng lúc đó, cô cũng gọi cho Lục Cận Phong, điện thoại reo chuông nhưng không ai bắt máy. 

Tô Yên vội đuổi theo Tần Nhã Hân nên liền ném điện thoại sang một bên. 

Hai chiếc xe vừa lần lượt rời đi thì nhóm người Vạn Nhất và Hạ Vũ đi từ phía khác đến. 

Sau khi Hạ Vũ nhận được cuộc gọi của Lục Cận Phong, liền lập tức xem định vị của Tổ Yên, cuối cùng chắc chắn cô đang ở quán bar cầu Nhị Tiên. 

Xe dừng lại, Vạn Nhất thấy cửa quán bar mở toanh, bên trong truyền ra tiếng hét, anh liền trực tiếp xông vào. 

Vạn Nhất vào căn phòng trong quán bar, nhìn thấy cả sàn đều là đàn ông, ai cũng đang nằm trên sàn kêu la đau khổ, còn Lâu Doanh mang gương mặt của Tô Yên đó, đang cầm bình nước tưới lên đầu mình. 

“Lâu Doanh, sao cô lại ở đây?” 

Vạn Nhất cũng chả biết sao, anh vừa nhìn liền nhận ra đó là Lâu Doanh, mà không nhận nhầm đó là Tô Yên. 

Gương mặt đó đúng thật là Tô Yên, nhưng khí chất hoàn toàn không giống, cảm giác không đúng lắm. 

Lâu Doanh vô cùng kinh ngạc, cô ném bình nước đi, hất hất nước ở trên đầu: “Gà luộc, được phết, bốn tiểu thư ngụy trang thành thế rồi, mà anh cũng nhận ra à.” 

“Cho dù cô hóa thành quỷ dữ, tôi cũng nhận ra.” Vạn Nhất bước vào trong: “Mấy thứ trên sàn này là gì thế?” 

Lâu Doanh không rảnh quan tâm cái đám bị đánh lăn ra đất đó, bây giờ cô nóng vô cùng, chút ít nước ban nãy, không có tác dụng gì cả. 

“Gà luộc, anh tốt nhất là bây giờ ra ngoài ngay đi, nếu không lát nữa bốn tiểu thư làm gì anh, thì đừng trách tôi.” Lâu Doanh cả mặt ửng đỏ. 

Vạn Nhất dường như đã hiểu ra gì đó. 

“Có cần.” 

Vạn Nhất vốn định nói, có cần đưa cô đến bệnh viện không, nhưng vì bài học lần trước, nên liền đổi lời: “Tôi ra ngoài đợi cô.” 

Để lại câu đó xong, Vạn Nhất liền đi ra ngoài. 

Lâu Doanh ngơ người, miệng có chửi : “Đồ tồi.” 

Vạn Nhất cũng chưa đi bao xa, chỉ ở trong đại sảnh quán bar, Hạ Vũ bước vào: “Anh Vạn, chị dâu có ở bên trong không?” 

“Không có, cậu đưa người đi tìm bác gái trước đi, tôi liên hệ với đại ca rồi đến sau.” Vạn Nhất nhở đến tình trạng của Lâu Doanh nên điều Hạ Vũ đi nơi khác trước. 

Sau khi Hạ Vũ đi, Vạn Nhất ngồi trên chiếc ghế sofa trong đại sảnh quán bar, dưới ánh đèn mập mờ, Vạn Nhất bề ngoài bình tĩnh vô cùng nhưng bên trong lòng đã dậy sóng rồi. 

Vạn Nhất nắm chặt hai tay, qua hơi tầm mười mấy phút, anh đứng dậy, đang chuẩn bị bước vào phòng thì đột nhiên Lâu Doanh bước ra, lớp ngụy trang trên mặt đã được cởi ra. 

Lâu Doanh nhìn thấy anh cứ như sói nhìn thấy cừu non, Vạn Nhất nuốt nước bọt : “Lâu Doanh, cô...ổn chứ?” 

Lâu Doanh nhìn Vạn Nhất hết mấy giây, đột nhiên, cô đè anh ra sofa, không nói nhiều, quất  luôn.

Advertisement
';
Advertisement