Lên Nhầm Xe Hoa Cưới Chồng Như Ý - Tô Yên - Sở Hướng Nam (Truyện full)

Sau khi xong việc, trong quán bar vang lên tiếng khóc nức nở. 

Lâu Doanh ngồi trên sofa, châm một điếu thuốc và hút một ngụm một cách thành thạo. 

Những người đàn ông không phải đều quen “xong chuyện châm một điếu thuốc” sao? 

Lâu Doanh thật sự đã học được cái tinh túy của điều này. 

Vạn Nhất vừa thấy, tiếng khóc nức nở càng to hơn. 

“Câm miệng” Lâu Doanh cảm thấy quá ồn ào, đôi mắt xinh đẹp ngước lên, nhìn anh với ánh mắt dữ tợn. 

Vạn Nhất nắm rìa áo, thút thít thút thít, trông như một “cô bé” bị bắt nạt, uất ức tội nghiệp. 

Không, anh chính là bị bắt nạt rồi. 

“Lâu, Lâu Doanh, con mẫu dạ xoa này, cũng quá..quá...” Vạn Nhất thật sự nói không nên lời, làm ra bộ dạng vô cùng đau đớn, cắn một miếng mu bàn tay của mình: “Sự trong trắng 30 năm nay của tôi, cứ thế mà bị cô hủy hoại.” 

Lâu Doanh: “...” 

Cô lấy miếng khăn giấy chùi miệng, một bộ dạng đã ăn sạch sành sanh, bước đến bên Vạn Nhất, tối sầm mặt nói: “Khóc gì khóc, bổn tiểu thư còn chưa nói sẽ không chịu trách nhiệm, đã là người của tôi rồi, sau này cùng lắm bồn tiểu thư bảo vệ ngươi.” 

“Chỉ bảo vệ thôi sao?” Vạn Nhất đắp áo lên đầu, che mặt lại, khóc một cách thảm thiết: “Đúng là không có lương tâm mà, con trai nhà lành bị hủy hoại rồi, ngay cả một cách nói cũng không có, sao tôi đi gặp cha mẹ đây, không còn mặt mũi để sống nữa.” 

Lâu Doanh cũng bị làm cho đơ người, khúc này thông thường đều xuất hiện trong phim, cô gái bị làm bẩn rồi, cô gái sẽ kêu trời kêu đất, tìm đến cái chết. 

Vạn Nhất một trai thẳng như vậy, lại học điều này cực kỳ giống. 

Lâu Doanh nhìn Vạn Nhất không buông không tha, cảm thấy có chút phiền hà, cũng có chút có lỗi, cô khẽ mím môi, suy nghĩ nên giải quyết như thế nào. 

Phía sau áo, Vạn Nhất dùng khoé mắt lén nhìn Lâu Doanh, thấy cô vẫn chưa dính bẫy, lại tiếp tục la to một tiếng: “Tôi không còn trong sạch nữa, sau này còn có cô gái nào chịu gả cho tôi nữa, tôi có lỗi với tổ tiên, gia đình trăm họ sắp tuyệt hậu rồi, tôi đây đã tạo nghiệp gì chứ.” 

Lâu Doanh móc móc lỗ tai: “Đừng la nữa, nếu như người thật sự không cưới được ai, bổn tiểu thư cưới ngươi.” 

Vừa nghe câu này, Vạn Nhất vén áo trên đầu, động tác đó thật sự có chút giống với vén khăn đội đầu của cô dâu. 

Vạn Nhất nhìn Lâu Doanh: “Cô muốn tôi ở rể ư?” 

“Sao? Không thích à?” Lâu Doanh lạnh lùng cười một tiếng: “Bốn tiểu thư đồng ý cưới người, đã là tốt lắm rồi, ngươi không đồng ý cũng được, tôi đưa anh đi gặp tổ tiên anh, để tránh anh lại đau lòng như vậy.” 

Vạn Nhất khẽ nheo mắt, đang suy nghĩ, vài giây trôi qua, anh như không có chuyện gì xảy ra, bước ra khỏi sofa: “Ở rể cũng được, khi nào cưới tôi?” 

Lâu Doanh thấy Vạn Nhất đồng ý một cách nhanh như thế, luôn cảm thấy có chỗ nào đó không đúng, nhưng nghĩ lại chuyện này đích thực là cô đã ăn sạch người ta, cô không thể làm một tra nữ phải bỏ trách nhiệm. 

“Thay đồ đàng hoàng, chuyện cưới anh, ngày mốt nói tiếp, tôi đi kiếm chị tôi trước.” 

“Lâu Doanh, đừng nghĩ đến việc quay xe phải bỏ trách nhiệm” Vạn Nhất đột nhiên nắm lấy tay Lâu Doanh: “Cô mà không chịu trách nhiệm, tôi sẽ đem chuyện hôm nay cô làm với tôi đồn ra ngoài, để người khác biết cô tra thể nào, tôi xem sau này cô làm sao lăn lộn trên giang hồ.” 

Lâu Doanh cắn răng: “Bạch trảm kê, ngươi mà dám đồn ra ngoài, bổn tiểu thư cũng đem chuyện người thích con trai đồn ra.” 

Lời buông ra miệng, Lâu Doanh phản ứng lại, vỗ nhẹ vào đầu: “Đúng rồi anh không phải thích con trai sao? Sao ban nãy lại có phản ứng?”

Advertisement
';
Advertisement