Lên Nhầm Xe Hoa Cưới Chồng Như Ý - Tô Yên - Sở Hướng Nam (Truyện full)

“Gà luộc đến? Ở đâu rồi?” Lâu Doanh theo bản năng ngoài nhìn xung quanh, đây tuyệt đối không phải là vui mừng mà là chột dạ. 

Bản thân cô ta cũng nhận ra được mình chột dạ, hơi có cảm giác đang công Vạn Nhất treo tường ngoại tình. 

Ven đường có một chiếc xe bật đèn nháy đôi, giống như đang nhắc nhở Lâu Doanh. 

Mọi người lục tục lái xe rời đi, Lục Cận Phong đương nhiên là ngồi cùng một xe với Tô Yên, nhân tiện cũng dẫn Trương Mạnh theo. 

Một mình Lâu Doanh bị bỏ lại. 

Cô ta chỉ có thể đi đến xe của Vạn Nhất. 

Vạn Nhất xị mặt ngồi ở ghế sau, tựa như có ai thiếu anh ta tám trăm vạn vậy. 

Lâu Doanh kéo cửa xe ngồi vào, còn chưa kịp mở miệng thì Vạn Nhất đã thình lình nói rằng: “Cởi mặt nạ ra, nhìn mắc ói.” 

Mắc ói? 

“Anh suy nghĩ câu từ cho cẩn thận rồi nói lại đi nhé?” Lâu Doanh khó chịu rồi. Cô ta tức muốn bốc lửa, cực kỳ có khí thế muốn tát cho Vạn Nhất một cái chết luôn. 

Gan to ra rồi. 

Dám nói cô ta mắc ói. 

Thế nhưng lần này Vạn Nhất lại không hề nhát cáy, bất chợt hỏi một câu: “Tôi rể hồi nào vậy?” 

Lâu Doanh: "..” 

Xưa giờ đều là cô ta ra bài không theo lẽ thường, hôm nay sợi thần kinh của Vạn Nhất mắc sai chỗ nào vậy? Nói chuyện móc mỉa kỳ cục. 

“Hôm nay trắng đẹp ghê, vừa tròn vừa sáng.” Lâu Doanh nhìn ra ngoài cửa sổ xe, đổi chủ đề: “Có chút giống cái bánh nướng lớn, nhìn xong thấy hơi đói bụng.” 

“Vừa rồi cô và Lãnh Phùng đang nói chuyện gì vậy?” 

Van Nhất hỏi câu hỏi thứ hai. 

Cái tính của Lâu Doanh sao mà chịu cho nổi: “Anh uống lộn thuốc hay sao mà kỳ cục vậy, Gà luộc, tôi đâu có nói không chịu trách nhiệm với anh đâu, nhưng cái tật xấu thấy soái ca là không kìm được nhìn thêm mấy lần này của tôi là trời sinh nó vậy rồi, không phải chỉ là đội trưởng Lãnh mời tôi tối mai ăn cơm ở nhà hàng Hoa Hồng rồi trò chuyện với tôi nhiều một xíu thôi sao. Anh còn ghen tị à?” 

Ẩn ý của câu này là, tuy rằng cô ta là đồ cặn bã, nhưng là cặn bã đường đường chính chính? 

“Hai người các cô còn tính toán hẹn hò sau lưng tôi?” 

“Không phải hẹn hò, là ăn cơm.” Lâu Doanh vỗ vai Vạn Nhất, nói: “Gà luộc, có 

một điều nho nhỏ tôi muốn nói rõ ràng với anh, con người tôi ấy mà, khá là lăng nhăng, không có chút xíu sức chống cự đối với soái ca và cũng không định chống cự, nói không chừng ngày nào đó nhìn trúng một anh soái ca nào thì sao? Anh làm vợ cả, nhất định phải có lòng bao dung to lớn tựa biển 

sâu...” 

Vạn Nhất co giật khóe miệng: “Vợ cả?” 

Không có chút xíu sức chống cự đối với trai đẹp? 

Không định chống cự? 

Lời này sao mà nghe cặn bã như vậy chứ. 

Lâu Doanh thế này là có lòng muốn làm "gái hư” ha, muốn yêu thương chăm sóc tất cả các anh trai đẹp trong trời đất này, cho mỗi anh trai đẹp một mái nhà ấm áp? 

Lâu Doanh nói: “Yên tâm nha, không ai có thể lay chuyển được địa vị của anh, chỉ cần anh không phạm phải bảy điều nghiêm cấm thì tôi sẽ không đuổi anh đi.” 

“Đàn ông mà cũng có bảy điều nghiêm cấm?” 

“Đương nhiên là có, lát về tôi kể cho anh nghe.” Lâu Doanh ngáp một cái, nói: “Anh cân nhắc cho kỹ, nếu không chấp nhận được, tôi sẽ không ép anh ở rể. Tôi chợp mắt một chút trước đã, đến nơi thì gọi tôi.” 

Vạn Nhất: “...” 

Nhà cũ nhà họ Lục. 

Tứ Bảo bình an trở về, đây hẳn là chuyện đáng mừng nhất của nhà họ Lục. 

Tô Yên dập đầu phúng viếng trước linh cữu của Trần Tố Anh. Cái chết thương tâm của Trần Tổ Anh là nỗi đau của mọi người trong nhà họ Lục. 

Tô Yên đặt Tứ Bảo lên giường ngủ, cô đưa mắt nhìn Lục Cận Phong đang hút thuốc ngoài ban công, đi đến ôm chặt eo anh: “Ông xã!”. 

Cô có thể cảm nhận được đau khổ trong lòng Lục Cận Phong, hung thủ giết người chạy trốn, không cách nào cho Trần Tố Anh trên trời có linh thiêng một câu trả lời rõ ràng. 

Lục Cận Phong hút xong điếu thuốc trong tay, xoay người nói rằng: “Yên Yên, lễ cưới của chúng ta sẽ tổ chức sớm hơn thời gian đã định, tổ chức vào thử Bảy tuần sau.” 

Tô Yên kinh ngạc: “Hài cốt của mẹ còn chưa lạnh mà chúng ta tổ chức lễ cưới, Lục Cận Phong, việc này có phải là không thích hợp hay không?” 

Ánh mắt sâu xa của Lục Cận Phong thoáng nheo lại, nói: “Dùng lễ cưới làm mồi nhử dụ Tần Nhã Hân xuất hiện, anh sẽ để người của Ám Dạ truyền tin tức ra ngoài, chỉ cần người đi đường biết được thì tin tức tự nhiên sẽ truyền đến tai Tần Nhã Hân. Ngày hôm đó là lễ cưới của chúng ta cũng là lễ tang của mẹ anh, dùng Tần Nhã Hân cúng tế cho mẹ anh.”

Advertisement
';
Advertisement