Tiếng gọi sư đệ sư muội này khiến Lê Tiêu và Thích Vi Vũ không còn gì để nói, xét về thực lực Dương Hạo hơn họ rất nhiều, hai người họ ra tay đánh nhưng lại không thể khiến tên này ra đòn.  

 

Cậu chỉ dùng tâm lực và kim thân để phòng vệ, không hề động đậy cơ thể đã đánh bại hai người.  

 

“Ngươi mới chỉ là Tiên Thiên nhập môn sao có thể mạnh như thế?”, Lê Tiêu không nhịn được hỏi, sau đó thở dài.  

 

Hắn chắp tay lại nói: “Lê Tiêu xin chào sư huynh Dương Hạo”.  

 

Thích Vi Vũ cũng chào nói: “Chào sư huynh”.  

 

“Ha ha!”, Dương Hạo cởi mở mỉm cười, sau đó xua tay nói: “Được rồi, chúng ta là đồng môn, không phân biệt trên dưới, sau này mọi người phải cùng nhau đồng tâm hiệp lực làm cho Thiên Quân Môn lớn mạnh”.  

 

Giành được địa vị sư huynh cũng không là gì với Dương Hạo cả, sở dĩ cậu khiêu chiến với hai người họ chỉ là vì muốn thử xem thực lực hiện giờ của mình.  

 

Đúng như cậu nghĩ, Tiên Thiên viên mãn không thể làm cậu bị thương, dù là Thích Vi Vũ tu luyện ma thuật cũng không thể ảnh hưởng đến tâm cảnh Linh Hồn của cậu.  

 

Sức mạnh của tâm lực có thể chống lại bất kỳ ma thuật nào, không chỉ như thế, cậu cũng có thể liếc mắt là nhìn thấu tu vi của người khác, bởi vì tâm lực và linh hồn của cậu đều đã vượt qua Tiên Thiên, đạt đến cảnh giới Tử Phủ.  

 

Tâm lực ở cảnh giới Tử Phủ viên mãn, linh hồn ở cảnh giới Tử Phủ đại thành, bây giờ cậu chắc chắn có thể đột phá Tiên Thiên đánh nhau với Tử Phủ.  

 

“Ha ha, tốt!”, Hướng Ninh Phong không khỏi ngẩng đầu lên trời bật cười, giọng điệu có vẻ rất thoải mái.  

 

Ông ta nói: “Chúc mừng ba người đã trở thành đệ tử mới của Thiên Quân Môn, các ngươi sẽ trở thành trụ cột của Thiên Quân Môn, là nền tảng vững chắc”.  

 

“Chào môn chủ, chào sư huynh”, ba người Dương Hạo lần lượt chào mấy người Hướng Ninh Phong và Tề Đằng.  

 

“Được rồi”, tâm trạng của Hướng Ninh Phong khá tốt, ông ta xua tay sau đó ba bình ngọc bay đến trước mặt ba người Dương Hạo.  

 

Sau khi ba người tiếp lấy thì có cảm nhận được dược lực cực mạnh tỏa ra từ bình ngọc toát ra qua phong ấn trên miệng bình.  

 

“Đây là Chu Linh Thông Nguyên Đan, đan dược cấp Thuần Dương, mỗi người một viên xem như quà gặp mặt của chủ môn cho các ngươi”, Hướng Ninh Phong cười nói.  

 

“Ôi!”, ba người Tề Đằng đều ớn lạnh, họ nhìn Hướng Ninh Phong, ánh mắt hiện lên vẻ ngạc nhiên và khó hiểu.  

 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement