Đồng Long lướt nhìn máu và thi thể khắp mặt đất, gương mặt hiện lên vẻ hung ác, đôi mắt hắn như thể huyết dịch lưu động, huyết khí xộc lên trời.
“Phù!”, huyết khí mà mọi người không thể nhìn thấy liên tục tụ lại chỗ hắn, sau đó lặng lẽ dung nhập vào trong cơ thể hắn.
Hắn giơ cánh tay lên, thần thái vô cùng thư thái, sau khi hấp thụ tinh huyết đó, hắn cảm nhận được trong cơ thể hắn sôi trào từng nguồn năng lượng.
Công pháp mà Đồng Long tu luyện là một loại pháp môn vừa chính vừa tà, giọt máu đổi lấy pháp Thiên Đại là pháp môn mà phải hấp thụ khí tức tinh huyết của người khác để tu luyện. Sở dĩ người khác gọi hắn là kẻ điên, nguyên nhân trong đó cũng chính là mỗi khi hắn ra tay là thấy máu, cứ thế đánh đối thủ đến khi máu thịt rơi vãi khắp mặt đất mới thôi.
“Hả?”, cũng không phải chưa có ai phát hiện ra động tác của hắn, Dương Hạo đứng ở đằng xa khẽ phát ra một tiếng ngờ vực, sau đó hai mắt nhìn Đồng Long.
Cậu lúc nào cũng đều quan sát cường giả xung quanh, tâm lực lặng lẽ bao phủ khắp nơi, bí pháp này không so được với linh hồn, nó tuyệt diệu hơn cả linh hồn.
Khi tâm lực của cậu bao phủ khắp nơi, cậu cũng phát hiện thấy rõ thủ đoạn của Đồng Long, sau đó cảm thấy chấn động, nghiêm nghị nhìn Đồng Long.
“Hấp thụ khí tức tinh huyết để tu luyện chẳng phải là biến chất của hắn sẽ nhanh hơn trong trận đấu sao? Thi thể khắp mặt đất, những nơi máu chảy thành sông chính là thiên đường của hắn”, Dương Hạo thầm nói, gương mặt hiện lên vẻ nghiêm túc.
Thảo nào tên này lại hung tàn đến thế, hóa ra phương pháp tu luyện của hắn là pháp môn này.
Nhìn một lúc rồi cậu thu lại tầm nhìn, sau đó cơ thể tùy ý di động xung quanh, mắt cũng liên tục lướt nhìn khắp nơi.
Hành động của cậu thu hút không ít ánh nhìn, ngay cả mấy người Du Huyền cũng ngạc nhiên nhìn cậu, lộ ra vẻ ngờ vực, họ không hiểu Dương Hạo muốn làm gì.
Mặc kệ mấy người kia, Dương Hạo vẫn tùy ý di chuyển, trong đầu cậu đã hiện lên từng cảnh tượng rồi dần dần hình thành hình vẽ kết hợp của từng trận pháp.
Muốn lấy được chìa khóa Thiên Thành, cậu phải nhân lúc còn sớm tính toán kế hoạch một chút, bất kể là trận pháp ảo hay pháp trận không gian đơn giản đều phải kết hợp với nhau thật hoàn hảo, chỉ có như thế mới có thể đánh bại những đòn tấn công hung bạo của mọi người.
Mười bốn người, ngoài bốn người bọn họ thì còn mười người, trong mười người đó có cả ba người Đồng Long - cao thủ hung hãn nhất, muốn đối phó với họ đúng là không dễ.
“Bùm!”, sau bình yên ngắn ngủi, cuối cùng cũng có người ra tay.
Tu vi của người kia là cảnh giới Linh Kiếp cấp một, từng luồng sức mạnh của đạo pháp tụ lại trên hai bàn tay của hắn, hắn đứng giữa không trung giơ tay ra bắt lấy chìa khóa Thiên Thành vào trong tay, sau đó nhìn đám người Đồng Long.
Đám đông bên dưới không động đậy, thậm chí bao gồm cả hai cảnh giới Linh Kiếp cũng không ra tay, họ đều đang nhìn về phía mấy người Đồng Long và Du Huyền nãy giờ vẫn chưa ra tay.
“Tuyệt Không Sát”, sức mạnh đạo pháp vô hình tụ lại, lúc này Du Huyền đột nhiên tung đòn tấn công, hai tay hắn khẽ khàng nắm chặt về phía trước, sau đó không gian xung quanh cao thủ cảnh giới Linh Kiếp đó bỗng xuất hiện hai luồng sáng trắng.
“Vèo vèo!”, luồng sáng trắng chứa sát khí kinh người, sau đó không gian xung quanh đột nhiên xuất hiện từng vết nứt, không gian kiên cố bỗng dưng trở nên cực kỳ cuồng bạo.
“Xuống đây!”, Du Huyền trầm giọng hét lên, sau đó một vết nứt không gian năm sao xuất hiện khiến cho người kia bị đánh rơi xuống đất.
“Cút đi!”, tu giả đó tức giận nói, hung hãn đánh ra năng lượng dồi dào, cơ thể hắn như thường xuân bắn ra từng sợi dây thừng như những con rắn.
“Phụt!”, nhưng dưới tác động của Tuyệt Sát Hư Không của Du Huyền, những sợi dây thừng xanh đó không thể nào đỡ được luồng sáng trắng, chỉ chốc lát tất cả dây thừng xanh đều bị cắt đứt, sau đó luồng sáng trắng đánh đến gần mi tâm của người kia.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!