“Vâng, Thành Chủ!”, Triêu Doanh gật đầu, sau đó sát khí bùng phát, liên thủ với đám người Tiên Lăng, trong chốc lát đã hoàn toàn bắt được bốn vị Thiên Quân.  

 

“Ngươi! Dương Hạo, có bản lĩnh thì giết ta đi”.  

 

“Ta sẽ giết ngươi, giày vò linh hồn ngươi hàng vạn năm…”  

 

Đối mặt với những lời hằn học này, Dương Hạo chỉ có thể bất lực mỉm cười. Sau đó tâm thần khẽ động, một cuộn tranh mang theo khí tức huyền cơ hiện ra trước mặt y.  

 

“Vụt!”, đột nhiên, cuộn tranh kéo dài mấy chục dặm, nuốt chửng cả bốn Thiên Quân.

 

Trong tầng không gian nhất trọng của tranh huyền cơ, Dương Hạo cảm nhận rõ ràng được sự xuất hiện của bốn bóng người. Khóe miệng lộ ra nụ cười lạnh, tâm thần khẽ động, lập tức vô số năng lượng trong giang sơn tụ lại.  

 

“Thả bọn ta ra!”  

 

“Dương Hạo, ngươi đừng cho rằng bọn ta sẽ thuần phục, chỉ là một bảo vật trận pháp, ngươi không giam được bọn ta đâu”, tiếng gầm lên không ngừng, tuy nhiên Dương Hạo không hề quan tâm.  

 

“Nếu đã vậy thì các ngươi ở trong đó chờ chết đi”, giọng nói lãnh đạm vang lên, bốn vị Thiên Quân lập tức đông cứng tại chỗ.  

 

Dù bọn họ cố gắng giãy dụa đến đâu thì cũng không thể thoát khỏi năng lượng hùng vĩ trong không gian này. Phải biết rằng đây là bảo vật do Đại Đế chế tạo ra, bọn họ làm sao có thể thoát được?  

 

“Sao lại như vậy? Lực đại đạo của ta sao lại mất hết rồi. Linh hồn của ta cũng yếu đi rồi, tâm thần biến mất rồi”.  

 

“Không! Tu vi của ta, thực lực của ta đều bị xóa sạch rồi, không thể vậy được”.  

 

“Chết tiệt! Ngươi giết ta đi, giết ta đi”.  

 

“Á!”, những tiếng gầm thét và tiếng mắng mỏ vang lên.  

Trong thế giới của tranh huyền cơ, mọi thứ đều do Dương Hạo điều khiển. Tầng không gian thứ nhất này đã bị y khống chế hoàn toàn. Mấy Thiên Quân này bây giờ đã biến thành bữa ăn của y, y muốn thế nào thì phải như vậy.  

 

“Đã quá! Bao nhiêu năm nay, cuối cùng có một trận chiến đấu mãn nhãn. Chỉ tiếc là cao thủ hơi ít, ít nhất cũng phải gấp hai ba lần mới khiến huynh đệ chúng ta vui vẻ được”, Triêu Doanh vung kiếm nói.  

 

“Đúng vậy!”, Tiên Lăng gật đầu, nói: “Trận chiến khi đó, giết chết hàng chục Thiên Quân. Hôm nay ta chỉ có thể bắn một mũi tên, như vậy không đủ”.  

 

“Đừng nói vội, tiêu diệt hết Thiên Quân ở đây rồi nói tiếp”, Cận Nguyện cũng lộ ra vẻ điên cuồng.  

Advertisement
';
Advertisement