“Đạo pháp thì vẫn chỉ là đạo pháp mà thôi!”, khẽ hét lên một tiếng, Dương Hạo lập tức ngưng tụ là một luồng ánh sáng màu xanh mạnh mẽ, nhập vào trong Tử Thần Kiếm của mình.  

 

“Vút!”, nhát kiếm này, nhanh đến cực hạn, cho dù U Ngưng đã sử dụng Phong chi đạo pháp cũng không thể nào so sánh được với thanh kiếm này.  

 

“Lực Phong chi đại đạo, sao ngươi có thể hoàn toàn dung hợp hai loại đại pháp?”, U Ngưng không thể tin được kêu lên, thân hình kiên quết đứng trước mặt sư đệ nhỏ tuổi nhất của Kiếm Đạo Tông.  

 

“Hỏa diễm nhập kiếm, giết giết giết!”, lúc này đòn tấn công của La Kiêu ập xuống, bầu trời tràn ngập những đốm lửa, giống như một ngọn lửa thực sự đang lao về phía Dương Hạo.  

 

U Ngưng khẽ thở phào nhẹ nhõm một hơi. Cô ta biết rất rõ thực lực của La Kiêu, cho dù kiếm của Dương Hạo có nhanh cũng không thể làm cô ta bị thương được, còn có thể xoay người chặn La Kiêu được.  

 

“Hừ!”, hừ lạnh một tiếng, sắc mặt U Ngưng đột nhiên tái nhợt. Giờ này cô ta mới biết, cô ta đã đánh giá quá thấp nhân vật đáng sợ của bộ tộc Dương Thị này.  

 

“Cứu diễm hỏa vương, ra!”, Dương Hạo gầm lên một tiếng. Sau đó một ngọn lửa đỏ rực lập tức đốt cháy bầu trời.  

 

Hỏa diễm đáng sợ đó nuốt chửng toàn bộ năng lượng lửa, cho dù là linh khí tự do cũng bị nó nuốt chửng, ánh lửa lập tức lan tràn ra tới mấy dặm.  

 

“Bùm!”, người đầu tiên chịu đòn chính là La Kiêu, dưới ngọn lửa kinh người này, kiếm pháp của hắn trực tiếp bị phá vỡ, thân hình bị bắn ra xa.  

 

“Xèo!”, trên y phục của hắn có lửa cháy, chớp mắt đã biến thành tro bay, nếu như không phải lực đại đạo của hắn chặn ở bên ngoài, e là cơ thể đã bị ngọn lửa đáng sợ này thiêu rụi rồi.  

 

“Phập!”, cùng lúc đó, Tử Thần Kiếm xuyên qua không gian, đâm vào ngực U Ngưng. Không chỉ như vậy, một luồng ánh kiếm xuyên qua cơ thể U Ngưng đâm thẳng vào đệ tử nhỏ tuổi nhất của Kiếm Đạo Tông.  

 

“Phụt!”, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy, trong miệng liên tục phun ra máu, U Ngưng trên mặt lộ ra vẻ khiếp sợ cùng kinh hãi, thanh niên trước mặt quả thực vô cùng đáng sợ.  

Ba người của Kiếm Đạo Tông họ cùng liên thủ lại nhưng vẫn không thể áp chế được đối phương. Ngược lại chỉ trong một khoảnh khắc, ba người họ đều bị đánh bại một cách dễ dàng.  

 

“Sư tỷ!”, một giọng nói yếu ớt vang lên, phía sau U Ngưng, đệ tử trẻ tuổi nhất của Kiếm Đạo Tông tái mặt, sức sống như đang dần rút cạn.  

 

U Ngưng vội vàng lùi lại, sau đó cô ta đến gần thanh niên đó, lập tức cảm nhận được lực kiếm đạo đáng sợ đang hoành hành trong cơ thể cậu ta.  

 

“Dương Hạo, bọn ta biết sai rồi, cầu xin ngươi tha cho sư đệ ta”, sắc mặt thay đổi, U Ngưng đã không còn sự kiêu ngạo ban nãy, quay người lại quỳ xuống trước mặt Dương Hạo.  

Advertisement
';
Advertisement