Cùng với tiếng cười sảng khoái, bóng dáng của Cơ Trạc từ từ tan biến….  

 

Cơ Trạc rời đi, để lại một đám Thí quân giả, ánh mắt của mọi người đều tập trung vào Dương Hạo, không ít người lộ ra vẻ sợ hãi.  

 

Đặc biệt là U Ngưng, La Kiêu và Lý Lạc của Kiếm Đạo Tông. Khi ánh mắt họ bắt gặp ánh mắt Dương Hạo, cả ba đều nhanh chóng cúi đầu xuống.  

 

Khóe miệng hiện lên một nụ cười nhạt, Dương Hạo cũng lười để ý tới ba người này. Ánh mắt y chuyển tới chỗ hai bóng người trong sân.  

 

Một trong số họ là thanh niên mặc trường bào màu vàng, giữa hàng lông mày có một ký hiệu đám mây màu vàng.  

 

Tiêu Tâm núi Cổ La, người này mang đến cho y áp lực vô cùng lớn. Cảm giác kiên định như núi khiến y không thể lường trước được. Còn có Văn Thương trên người tràn đầy tao nhã, người này cũng khiến y không thể thăm dò được.  

 

Ngoài ra còn có những Thí quân giả khác. Khí tức trên người những người này đều rất mạnh, Dương Hạo cũng không dám bảo đảm, liệu mình có thể thực sự đánh bại những người này hay không.  

 

“Tam Kiếp Đế Thành, Tứ Đại Vương Thành, những Thí quân giả này e là đều là thiên tài. Những người này, ai nấy cũng không yếu hơn mình”, trong lòng thở dài, y xoay người quay về sân của mình.  

 

Nhìn thấy nhiều Thí quân giả như vậy, trong lòng Dương Hạo cuối cùng cũng nảy sinh một chút áp lực.  

 

Những ngày tiếp theo, y bắt đầu chuyên tâm lĩnh ngộ kiếm đạo của mình. Đồng thời, lôi điện chi đạo cũng không ngừng hoàn thiện, có lẽ trước sự kiện, có cơ hội lĩnh ngộ được đại đạo thứ tư.  

 

Thời gian trôi qua, trong nháy mắt đã qua nửa tháng.  

 

Sân của Dương Hạo đã được cải tạo lại, trận pháp đã nguyên vẹn như ban đầu. Tuy nhiên sau trận chiến, Khô Nguyên phủ cũng đã thiết lập tuy tắc, không ai được phép khiêu chiến riêng.  

 

Và trong nửa tháng qua, lại có hàng chục Thí quân giả tiến vào Khô Nguyên phủ. Mà những Thí quân giả này không thuộc bất kỳ môn phái và thế lực nào. Bọn họ chỉ là những tán tu trong Tứ Đại Vương Thành mà thôi.  

 

Nhưng những tán tu này, bất cứ ai cũng không dám coi thường sự tồn tại của họ. Trong số những người này có vài người rất đáng sợ. Đặc biệt là một nữ tử đồ đen khiến cho Dương Hạo cảm thấy có chút sợ hãi.  

“Khô Nguyên đạo huynh, đã hội tụ được 80 người rồi. Đến lúc dẫn động không gian chi pháp, đưa họ đến chiến trường. Muốn vào Tam Kiếp Đế Thành, bọn họ buộc phải chịu lễ rửa tội sinh tử”, trong đại điện Khô Nguyên phủ, Cơ Trạc nói với Khô Nguyên.  

 

“Ừ. Đại Đế có lệnh, Khô Nguyên đương nhiên sẽ tuân theo”, Khô Nguyên Thiên Quân nói.  

 

Thiên Quân là Thiên Quân, Đại Đế là Đại Đế, hai bên không giống nhau.  

 

Mặc dù Đại Đế từng khen Khô Nguyên, đối với ông ấy rất khách khí. Nhưng nếu Đại Đế đã hạ lệnh, Khô Nguyên nhất định phải tuân theo mệnh lệnh này.  

Advertisement
';
Advertisement