Ma Tôn - Dương Hạo - Tác giả: Minh Thanh

 Phải nói rằng nhát kiếm vừa rồi mà Dương Hạo giết Chu Thừa còn khủng bố hơn. Lực kiếm đạo hoàn toàn áp chế ba người họ, sự sắc bén và tốc độ cũng là vô song.  

 

Kiếm đạo như vậy, bọn họ mới chỉ thấy được từ Thiên Quân cấp trung trong tông môn, thậm chí từng thấy ở Thiên Quân cấp cao.  

 

“Ồm!”, không gian dao động, Dương Hạo còn chưa bước ra khỏi sân thì đã bị sát khí mãnh liệt nhất thời khóa chặt.  

 

“Đi chết đi!”, ngay khi giọng nói vang lên, không gian phía sau y tách ra. Một bóng hình tiến lên một bước, nhất chỉ đáng sợ chỉ về phía sau đầu Dương Hạo.  

 

“Ai?”, sắc mặt thay đổi rõ rệt, cơ thể không khỏi run lên. Nhưng khi Dương Hạo muốn xoay người lại đột nhiên phát hiện mình đã bị đông cứng, không thể cử động được.  

 

Thực lực của đối thủ mạnh hơn y  rất nhiều, và hiển nhiên, kẻ đó còn biết một chút Cấm cố chi pháp.  

 

“Thiên Ấn Tông!”, giây tiếp theo, một ấn phù xuất hiện trên đỉnh đầu, Dương Hạo mới biết rằng người ra tay với mình chính là Thiên Ấn Tông.  

 

“Xích Hiệt, ngươi thật không biết xấu hổ!”, Dương Liêu kinh ngạc hét lên, Dương Hạo chưa từng thấy cũng không thể nhìn thấy Xích Hiệt đứng phía sau y lúc này, nhưng Dương Liêu thì có thể thấy rất rõ.  

 

Sau khi kinh ngạc, Dương Liêu lập tức lao tới, cơ thể chặn phía trước Dương Hạo. Rõ ràng, hắn muốn dùng mạng mình để đổi lấy Dương Hạo.  

 

“Xích Hiệt, ngươi muốn chết sao?”, vào thời khắc mấu chốt này, bóng người vạm vỡ từ trên trời hạ xuống, sau đó lực đại đạo đáng sợ trấn áp, không gian trở nên mỏng manh, vỡ vụn thành từng mảnh.  

 

Chuyển không đại đạo, người tới chính là Cơ Trạc. Không gian sụp đổ một cách đáng sợ khiến cho Xích Hiệt rơi vào từng đợt không gian trùng điệp chết chóc.

 

“Cơ Trạc, ngươi cũng muốn cản ta?”, Xích Hiệt lập tức nổi giận, hai tay liên tục xuất ra những đạo thủ ấn cực lớn, không gian xung quanh lập tức bị siết chặt và bị ép trở lại hình dạng ban đầu.  

 

Xích Hiệt đứng giữa không trung với khuôn mặt đỏ bừng, hai mắt nhìn chằm chằm Cơ Trạc, trong mắt gần như tóe lửa.  

Sau đó lão ta lại liếc nhìn Dương Hạo, sát khí uy nghiêm từ trong mắt lộ ra, dấu vết gần như ngưng tụ thành thực chất.  

 

“Ngăn cản ngươi thì sao?”, Cơ Trạc cười lạnh một tiếng, nói: “Đừng nói là ngươi, bất kỳ ai muốn động vào tiểu tử này đều không được. Không lâu trước đây, ta đã thượng bẩm Đại Đế rồi. Ngươi thử động vào xem?”  

 

Nghe xong lời của Cơ Trạc, sắc mặt Xích Hiệt đột nhiên tái nhợt, trong mắt hiện lên một tia hung ác, nghiêm giọng nói: “Là do các ngươi ép ta”.  

 

Sau khi để lại bảy từ, Xích Hiệt xoay người, xé nát không gian rời đi. Còn về phần bảy từ kia, không ai hiểu ý nghĩa của chúng là gì.  

Advertisement
';
Advertisement