Ma Tôn - Dương Hạo - Tác giả: Minh Thanh

 Trong ba thế lực lớn của Ẩn Lăng Vương Thành, Huyền Hoa Tông, Du Thần Giáo, núi Cổ La, mạnh nhất dĩ nhiên là núi Cổ La – môn phái đứng đầu Tam Kiếp Đế Thành.  

 

Lần này thí quân giả của núi Cổ La có ba người, trong đó Tiêu Tâm là người dẫn dắt của họ, nhưng sau trận đuổi giết này đã mất đi một người, chỉ còn lại hai người.  

 

Du Thần Giáo có bốn người tham gia đều bị giết hết. Huyền Hoa Tông cũng có bốn người tham gia, chỉ còn lại một người.  

 

Có thể nói trong bốn Vương Thành, ngoài Phiêu Tuyết Vương Thành thì Ẩn Lăng Vương Thành là thành thảm hại nhất, đệ tử của ba thế lực lớn cũng đều chết gần hết.  

 

“Ầm!”, trên đại điện, người đàn ông Xích Giáp bị U Sơn đánh văng ra xa, chưa rơi xuống đất đã bị một luồng năng lượng đáng sợ xé tan tành.  

 

“Chết tiệt!”, Thần Vương U Sơn tức giận gào lên, cơn giận cuồn cuộn và tà khí ngút trời khiến người tộc Lân Giáp trong đại điện đều run lẩy bẩy, không dám thở mạnh.  

 

“Người nào có thể nói cho ta biết tại sao chiến tướng Hắc Giáp bị tổn thất lớn đến thế?”, sau cơn giận, giọng của U Sơn cũng trở nên lạnh lùng, ông ta nhìn chín chiến vương lớn bên dưới, đôi mắt toát ra tia lạnh lẽo.  

 

Vốn dĩ dưới trướng U Sơn có mười chiến vương Xích Giáp, nhưng lúc nãy một chiến vương Xích Giáp đã bị ông ta đánh một chưởng chết rồi.  

 

“Thần Vương, xin hãy bớt giận”, một chiến vương Xích Giáp vội quỳ xuống nói: “Tên Đông Diệp này chết chưa hết tội nhưng hiện giờ việc quan trọng nhất của chúng ta là làm sao để tiêu diệt hết đám người này”.  

 

“Ta muốn một câu trả lời thích đáng”, U Sơn lạnh lùng nhìn người kia.  

 

Người đó hoảng sợ, mồ hôi ướt đẫm, hắn vội nói: “Đại nhân, ta lập tức phái người đi điều tra, nhưng trước đó ta mong đại nhân phái nhiều chiến tướng Hắc Giáp hơn để dụ đám tu giả loài người đó đi vào nơi mai phục của chúng ta”.  

 

U Sơn gật đầu nói: “Lung Hàn, Đông Diệp đã khiến ta thất vọng rồi, hy vọng ngươi đừng khiến ta thất vọng. Ngươi nên biết nếu khiến ta thất vọng thì kết cục sẽ như thế nào đấy”.  

 

Lung Hàn run rẩy, hắn nhìn Đông Diệp trước mặt, bây giờ tên này đã trở thành khói bụi, hắn cảm thấy hơi hối hận rồi…  

 

“Ầm ầm!”, Diệp Cửu Xán cao gần hai mét đang đánh nhau với hai tên chiến tướng Hắc Giáp, tiếng động lớn dữ dội liên tục vang lên trong người hắn. 

“Sức mạnh bùng nổ!”, hắn hét lên, trong không khí bỗng xuất hiện khí lưu nổ dữ dội đánh văng hai chiến tướng Hắc Giáp.  

 

Lực đại đạo mà Diệp Cửu Xán tu hành khá đặc biệt, chiêu thức bùng nổ, sao với đại đạo thông thường, hắn muốn càng bá đạo hơn.  

 

Sức mạnh bùng nổ hung hãn khiến hai chiến tướng Hắc Giáp không thể tiếp cận được hắn, hơn nữa sức mạnh bùng nổ của hắn thích thế nào thì thế ấy, sát khí không ngừng bao vây lấy hai chiến tướng Hắc Giáp.  

 

“Ầm ầm!”, tiếng nổ dữ dội vang lên, ngực phải của chiến tướng Hắc Giáp xuất hiện hai lỗ hổng.  

 

Advertisement
';
Advertisement