Ma Tôn - Dương Hạo - Tác giả: Minh Thanh

 “Loài người, chết đi!”, tiếng gầm phẫn nộ vang lên, chiến tướng Hắc Giáp bị đánh bay ra liếc nhìn xuống phần bụng bị lún lại của mình, lập tức tấn công Dương Hạo.  

 

“Vù!”, hai tay giơ lên, một tầng ánh sáng màu đen rất dày bao trùm khắp cơ thể y, ngay cả trên mặt y cũng xuất hiện ánh sáng Lân Giáp.  

 

Cơ thể lao vào giữa tám chiến tướng Hắc Giáp, sức mạnh cường đại cứ thế bộc phát.  

 

“Ầm!”, chặn được cú đấm của một chiến tướng Hắc Giáp, cánh tay phải vung lên, nhanh chóng phản đòn.  

 

“Ầm!”, lớp vảy trước ngực của chiến tướng Hắc Giáp đó bị công kích tới độ nứt toác ra thành nhiều mảnh, máu tươi phun ra, tinh thạch trái tim của hắn cũng bị công phá.  

 

“Rầm!”…Dương Hạo giống như một con mãnh hổ lao vào giữa bọn họ, mỗi một cú đấm đều có thể cướp đi sinh mạng của một chiến tướng Hắc Giáp.  

 

Sức mạnh long trời lở đất không ngừng bộc phát, hấp thu mấy chục tinh thạch của chiến tướng Hắc Giáp, sức mạnh của y đã hoàn toàn áp chế được những tên này.  

 

Tám chiến tướng Hắc Giáp bị giết chết toàn bộ chỉ trong một khoảnh khắc. Tinh thạch trái tim của bọn chúng đương nhiên cũng bị Dương Hạo chiếm đoạt hết.  

 

Quan sát bên phía Ưng Tử Xuyên, tên này cũng sắp sửa giết chết bốn chiến tướng Hắc Giáp rồi. Dương Hạo nở nụ cười, tên này cũng đã hung hãn hơn rất nhiều.  

 

Tiếp theo đây chính là một cuộc tàn sát. So với công kích tâm thần khi trước thì hiện tại thoải mái hơn rất nhiều. Trực tiếp dùng bạo lực áp chế, không một chiến tướng Hắc Giáp nào có thể đối kháng được.  

 

Chỉ trong mấy tiếng đồng hồ ngắn ngủi, Dương Hạo và Ưng Tử Xuyên không ngừng chém giết, đoạt mạng hơn trăm chiến tướng Hắc Giáp. Trong cả quá trình này, hai người cũng không ngừng tăng cường sức mạnh cho cơ thể.  

 

So với mấy tiếng đồng hồ trước, cơ thể của Dương Hạo lại mạnh hơn thêm một bậc. Mà Ưng Tử Xuyên kia cũng tương đương với năm mươi phần trăm sức mạnh của Dương Hạo.  

 

“Ha ha! Sướng thật!”, Ưng Tử Xuyên cười lớn một tiếng, lại xông về phía một nhóm chiến tướng Hắc Giáp khác.  

Dương Hạo đứng phía sau không nhịn được bật cười, có điều một giây sau sắc mặt của y lập tức biến đổi.  

 

Đôi đồng tử mạnh mẽ co rút lại, y phát hiện ra giữa hai mục tiêu của Ưng Tử Xuyên đột nhiên xuất hiện thêm một bóng hình. Một cỗ khí thế vô cùng hung hãn xuất hiện như có như không.  

 

“Không đúng!”, y không nhịn được kinh hô một tiếng, gào lên: “Ưng Tử Xuyên, mau lùi lại!”  

 

Sao Ưng Tử Xuyên lại không biết nguy cơ sắp ập tới chứ, anh ta nhìn gương mặt lạnh tanh giữa hai chiến tướng Hắc Giáp kia, sắc mặt lập tức trở nên trắng bệch.  

Advertisement
';
Advertisement