Ma Tôn - Dương Hạo - Tác giả: Minh Thanh

 Mục tiêu của họ chính là sống, sau đó trở nên mạnh hơn.  

 

Sau khi chôn xác Ưng Tử Xuyên, Dương Hạo rời đi, chọn một khu rừng núi và lao về phía đó thật nhanh.  

 

Gió thổi báo giông tố sắp đến, Dương Hạo cảm nhận được nguy hiểm mãnh liệt đang không ngừng bao trùm lấy y. Đây là một năng lực đặc biệt của tu giả sau khi cảm ngộ được đất trời, cường giả có thể nhìn trộm vận mệnh tương lai của mình, chính là nhờ năng lực này.  

 

Trong rừng núi, tràn ngập khí tức u ám. Xuyên qua môi trường xa lạ như vậy, Dương Hạo luôn duy trì tinh thần cảnh giác cao độ. duy trì tinh thần cảnh giác cao độ.  

 

Sau khi lao ra ngoài trăm dặm, thân hình y đột nhiên dừng lại, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc, y quay lại nhìn một cây cổ thụ có đường kính vài mét cách đó hàng chục mét.  

 

“Ra đi! Trốn trốn như con chuột vậy!”, y lạnh nhạt nói, đồng thời trong lòng nhanh chóng đề cao cảnh giác.  

 

Không chỉ phía sau cây cổ thụ, phía bên trái cũng có một luồng khí tức mạnh mẽ, trong hai luồng khí tức đó bao hàm sát khí hung hãn.  

 

Hai bóng người với thân hình bao phủ trong màn sương đen xuất hiện, trong màn sương đen có một luồng khí u ám thực sự lạnh như băng.  

 

“Người của Âm Ma Môn?”, Dương Hạo liền cảm ứng được tu luyện chi pháp trên người họ, chính là tu hành chi pháp của Âm Ma Môn của Phi Ưng Vương Thành.  

 

“Dương Hạo nhà họ Dương?”, âm thanh chói tai vang lên, mang theo sự quái dị không rõ là nam hay nữ.  

 

Dương Hạo liếc nhìn hai người rồi cười nói: "Các ngươi định tập kích ta? Hay là tập kích đám chiến tướng Hắc Giáp kia?”  

 

“Đều được”, tu giả lên tiếng vừa rồi lại nói tiếp, sau đó làn sương mù đen quanh người hắn bắt đầu dâng trào.  

 

Người còn lại lên tiếng, là một giọng nói mềm mại, nam không ra nam, nữ không ra nữ: “Dương Hạo, ngươi lại tới đây, chỉ có thể trách vận mệnh của ngươi không tốt”.  

 

“Bùm!”, vừa dứt lời, lực đại đạo trên người họ lập tức bộc phát. Sự âm u bao trùm xung quanh, mang theo sát khí lạnh thấu xương.  

 

“Âm Ma chi lực?”, khóe miệng Dương Hạo nở nụ cười, cơ thể đột nhiên chấn động, sắc đen cuồng bạo trong cơ thể lập tức bộc phát.  

 

“Không biết đám Âm Ma các ngươi gặp phải Ma Vương thì sẽ thế nào?”, uy lực Ma Vương lập tức ập xuống, trong trong cơ thể dường như ẩn chứa ác ma vô tận, từng luồng khí đen dâng trào.  

 

“Ma Vương!”  

 

“Trời ơi! Sao có thể, sao lại có được ma khí thuần túy như vậy?”, khí tức của hai tên thuộc Âm Ma Môn lập tức trở nên bất ổn.  

Đều là ma tu, khi gặp phải Vạn thế ma khí quyết của Dương Hạo, bọn họ đều cảm thấy một uy lực vô tận giáng xuống, khiến Âm Ma chi lực trong cơ thể họ gần như đóng băng.  

 

“Các ngươi quá yếu”, Dương Hạo phun ra bốn từ, sau đó một tia ánh sáng màu tím quét qua thân ảnh hai người, trực tiếp chặt đứt đầu của bọn họ.  

 

Hai cái xác ngã xuống đất, màn sương đen tan biến, lộ ra khuôn mặt gầy gò.  

 

Dương Hạo nhìn thấy, hai người này đều là nam, khuôn mặt khá tuấn tú.  

Advertisement
';
Advertisement