Ma Tôn - Dương Hạo - Tác giả: Minh Thanh

 Dần dần y cảm thấy cơ thể mình tràn ngập sự ấm áp vô tận, sau khi U Lôi đó tiến vào, không những không phá hủy thể xác mà ngược lại còn mọc rễ trong người, dung nhập vào trong máu và cơ thể.  

 

“Lôi Điện chi lực, dung hợp U Lôi?”, thần hồn khẽ động, Lôi Điện chi lực trong người lập tức bắt đầu đến gần mấy sức mạnh U Lôi đó.  

 

Hai loại năng lượng sấm sét mặc dù khác nhau, nhưng đều thuộc một đại đạo. Không đến một phút, Dương Hạo đã cảm nhận được chúng bắt đầu dung hợp với nhau.  

 

Trong Lôi Điện chi lực thuần túy đã dung hợp một lớp ánh sáng màu đen bạc, sau đó bắt đầu trở nên mạnh hơn.  

 

“Lực U Lôi kỳ lạ”, Dương Hạo mở mắt ra, ánh mắt lóe lên một luồng sáng màu bạc, y đã có thể nhìn thấy rõ mọi thứ xung quanh.  

 

Bốn bức tường của hang động không ngừng di chuyển, cả người y vẫn đang rơi xuống, ngẩng đầu lên y nhận ra ở một vị trí cách xa đỉnh đầu mình xuất hiện một luồng sáng màu vàng yếu ớt.  

 

“Tiêu Tâm?”, thấy ánh sáng màu vàng, y không khỏi ngạc nhiên thốt lên.  

 

“Tên này bị thương rồi, nhưng không sao, tài năng của hắn rất tốt, đã bắt đầu dung hợp lực U Lôi rồi. Lực cổ thần không hổ là sức mạnh thích hợp cho con người tu hành nhất thời cổ đại, rất mạnh”, giọng linh hồn kiếm vang lên.  

 

Dương Hạo tạm yên tâm, y cúi đầu nhìn vực thẳm bên dưới, một luồng khí tức đáng sợ liên tục phát ra từ dưới chân.  

 

“Sắp đến U Lôi Trì rồi”, y cảm nhận được U Lôi cuồng bạo, nhanh chóng hấp thụ vào, lúc này U Lôi đã không còn đe dọa được y nữa, hơn nữa cũng trở nên ôn hòa hơn.  

 

“Rầm!”, cả người rơi vào trong một vùng chất lỏng, y lập tức cảm nhận được cả người mình khá đau, trong cơn đau còn có cảm giác sảng khoái.  

 

“Lực U Lôi tinh thuần quá, này, mau hấp thụ vào đi”, linh hồn kiếm nói, Tử Thần Kiếm tự rút ra khỏi vỏ bay ra ngoài, vầng sáng màu tím chói lóa, nó bắt đầu hấp thu U Lôi.  

 

Mặc dù trong U Lôi Trì không có bản nguyên sấm sét nhưng Tử Thần Kiếm lại có thể được nuôi dưỡng thông qua nó, ít nhất có thể hồi phục một ít nguyên khí.  

 

Dương Hạo nhắm mắt lại, lôi điện chi đạo điên cuồng trong người bắt đầu nổi lên, uy lực không ngừng tiến vào cơ thể, sau đó dung hợp trong lực lôi điện.  

 

“Vù!”, cơ thể y như một cơn lốc, chất lỏng U Lôi như dòng nước chảy bị y nuốt chửng.  

 

Tử Thần Kiếm bên cạnh cũng vậy, U Lôi Trì rộng mấy chục trượng đã nhanh chóng bị một người một kiếm luyện hóa.  

 

“Bùm!”, một bóng người từ trên trời lao xuống U Lôi Trì, đó là Tiêu Tâm.  

 

Lúc này, khuôn mặt của Tiêu Tâm không buồn cũng không vui, hai mắt nhắm chặt, quanh người, tia lôi điện li ti tiếp tục lượn lờ, rồi hòa vào cơ thể hắn.  

Advertisement
';
Advertisement