Ma Tôn - Dương Hạo - Tác giả: Minh Thanh

 Dương Hạo và ba người bọn họ đưa mắt nhìn nhau, y quay đầu nhìn về phía thân ảnh cao lớn đang đứng phía sau lưng mình.  

 

Nhìn từ bên ngoài có thể thấy giống như một người đàn ông nhân loại khỏe mạnh. Tuy nhiên, Dương Hạo ngay lập tức cảm nhận được rằng đây chính là nguồn gốc của mối nguy hiểm đó.  

 

Người đàn ông cường tráng này hiển nhiên chính là một con thú cực kỳ mạnh. Đôi mắt của hắn đỏ như máu, trên đỉnh đầu có hai chiếc sừng ngắn, tứ chi đều vô cùng to và rắn chắc, cánh tay to bằng bắp đùi của người khác.  

 

“Anh bạn cẩn thận, đây là một con Kỳ Lân vạn độc. Trên người nó chứa đầy kịch độc, độc tính có thể giết chết cả Thiên Quân cấp cao đấy”, một giọng nói trong trẻo vang lên từ phía sau, người lên tiếng nhắc nhở vậy mà lại là người phụ nữ đó.  

 

Dương Hạo cũng cảm nhận được độc tính mãnh liệt đang tỏa ra từ trên người tên cường tráng trước mặt, y không khỏi cảm thấy dao động.  

 

Thiên quân cấp cao, lực đại đạo rất cường đại. Con Kỳ Lân vạn độc vậy mà có thể giết chết một cường giả như vậy với độc tính rất nhỏ.  

 

Y không quay đầu lại mà nói: “Cảm ơn cô đã nhắc nhở ta”.  

 

Trên mặt cô gái lộ ra vẻ do dự, sau đó nói: “Hay là ngươi đi vào trong trận pháp mà chúng ta đã bố trí sẵn đi? Thực lực của ngươi quá yếu, nhất định không phải là đối thủ của con Kỳ Lân vạn độc này đâu”.  

 

“Tiểu thư, không được đâu”, lão già lập tức lên tiếng ngăn cản, nói: “Người này vô duyên vô cớ xuất hiện trong Huyết Ngục Chi Sơn thì chắc chắn thực lực không hề yếu. Người để hắn tới gần, nếu xảy ra chuyện ngoài ý muốn, lão nô không chịu trách nhiệm được đâu”.  

 

“Tiểu thư, Trịnh Long tiền bối nói không sai, chúng ta không thể mạo hiểm”, tên trung niên có vẻ mặt lạnh lùng cũng lên tiếng thuyết phục.  

 

Dương Hạo mỉm cười, y chậm rãi xoay người nhìn về phía cô gái đó và nói: “Cô nương, cám ơn lòng tốt của cô. Nhưng con vật có độc này này không đáng để cho ta lùi bước”.  

 

“Loài người, dám đi vào địa bàn của ta, ta sẽ ăn thịt hết các ngươi”, người đàn ông cường tráng do con Kỳ Lân vạn độc hóa thành đó phát ra giọng nói hung ác.  

Dương Hạo lại quay người lại, y khẽ mỉm cười, không thèm để ý đến tên đó. Y nhẹ nhàng giơ tay lên, xung quanh đột nhiên nổi lên ma khí cuồng bạo.  

 

“Cơ thể Chiến thần!”, y khẽ phát ra một tiếng hét, thân hình đột nhiên bay lên, hóa thành một người khổng lồ cao gần trăm trượng.  

 

Cơ thể Chiến thần, thực lực của y không ngừng được cải thiện và tăng lên. Dương Hạo bây giờ có thể phát huy độ cao lên đến trăm trượng. Nhưng điều này chưa phải là cực hạn, cơ thể y có khi có thể hóa nghìn trượng, vạn trượng cũng nên.  

 

“Ngươi có thể hạ độc Thiên Quân cấp cao, nhưng không làm gì được ta đâu”, Dương Hạo cười nhẹ, sau đó một tia kiếm ý mạnh mẽ từ trong cơ thể y phun ra.  

 

Thiên địa biến sắc, chướng khí tan biến. Thanh kiếm của y sắp đạt đến cực hạn của nó. Cùng lúc đó, Cứu Diễm Hỏa Vương trên người y cũng lao ra, hình thành một ngọn lửa phòng ngự xung quanh cơ thể.  

 

“Vút!”, Tử Thần Kiếm lao ra khỏi vỏ, ánh sáng màu tím sáng chói lập tức chém về phía đầu của con Kỳ Lân vạn độc.  

Advertisement
';
Advertisement