Trong lòng y tràn đây hưng phấn, không chút do dự nuốt cây cỏ Cửu Diệp Băng Lăng thứ hai vào, sau đó là cây thứ ba, cây thứ tư… Loại thảo mộc quý giá được y nuốt từng đợt từng đợt như hoa mẫu đơn.  

 

Nếu như Đoạn Vô Song ở đây, nhất định sẽ cho y một cái tát. Luyện đan chi đạo, ông ấy không phải là chưa truyền cho Dương Hạo, nhưng cái tên này hoàn toàn không có thời gian đi nghiên cứu đan đạo.  

 

Nếu cỏ Cửu Diệp Băng Lăng kết hợp với những loại thảo mộc khác, dược tính của nó nhất định sẽ được phát huy đến cực hạn. Còn Dương Hạo lại dùng cách nguyên thủy nhất, hoang dã nhất để luyện hóa.  

 

Đoạn Vô Song nhìn thấy còn dễ nói, nếu như để những Thiên Quân hiểu về luyện đan nhìn thấy, bọn họ nhất định sẽ giết chết Dương Hạo, sau đó dùng máu thịt của y để luyện hóa đan dược.  

 

Dần dần, cỏ Cửu Diệp Băng Lăng liên tục bị tiêu hao. Mà sau đó, lực tâm thần của Dương Hạo không tiến bộ nhanh được như trước nữa.  

 

Dược tính của cỏ Cửu Diệp Băng Lăng tỏa ra trong tâm thần của y. Ít nhất đã có một nửa bị tiêu tán, mặc dù Dương Hạo đã cố gắng hết sức để luyện hóa toàn bộ, tuy nhiên y hoàn toàn không thể làm được.  

 

Linh thảo thông thường đều có tính đặc thù, sau khi dùng một lần, hiệu quả lần thứ hai giảm đi rõ rệt, giống như con dã thú khổng lồ Dương Hạo gặp ở thế giới nước sâu trong biển hủy diệt, trong cơ thể của nó hình thành một tinh thể năng lượng tâm thần tự nhiên. Y hấp thụ một lần rồi thì sau này không thể tiếp tục hấp thụ được nữa.  

 

Nhưng mà nói, cỏ Cửu Diệp Băng Lăng này tốt hơn một chút so với năng lượng tâm thần kia. Mặc dù dược lực của nó tự động tiêu tán nhưng cũng đã bị Dương Hạo hấp thụ gần 5 phần.  

 

Một cây cỏ Cửu Diệp Băng Lăng hấp thụ năm phần lực tâm thần. Sau đó cỏ Cửu Diệp Băng Lăng trong tay Dương Hạo không ngừng bị tiêu hao, lực tâm thần của y cuối cùng đạt đến một bước nhảy vọt mới.  

 

“Bùm!”, kèm theo một tiếng nổ lớn, lực tâm thần đã đạt tới cấp ngũ trọng, tiến vào một tầm cao mới. Cấp bậc này, Thiên Quân ngũ trọng cũng chưa chắc đã đạt được.  

 

“Vù!”, mở mắt ra, Dương Hạo lập tức cảm ứng được lực tâm thần của mình, trên mặt lộ ra một nụ cười.  

Lực tâm thần hùng vĩ như biển cả, hơn nữa còn thanh thuần vô cùng.  

 

“Không bõ công mình tiêu hao gần 200 cây cỏ Cửu Diệp Băng Lăng, lực tâm thần cuối cùng đã đạt tới cảnh giới ngũ trọng”, Dương Hạo không khỏi nhếch miệng nói.

 

Bây giờ, trên người mình có chưa đầy 100 cây cỏ Cửu Diệp Băng Lăng, so với trước kia giảm đi rất nhiều, nhưng may mắn thay, sự tiêu hao này không hề vô ích.  

 

“Thử xem, tu hành tâm đạo có thể dựa theo lực tâm thần mà tăng theo không?”, nhắm mắt lại, y bắt đầu thi triển lực tâm thần của mình, giao tiếp với tâm đạo đạo pháp trong Vạn Đạo Cung.  

 

Khoảng một khắc sau, trên mặt y lộ ra một nụ cười, tất cả mọi suy nghĩ của y đều đúng, tâm đạo đạo pháp dâng trào, mạnh hơn so với lúc trước nhiều.  

 

Dương Hạo không hề do dự, phong tỏa toàn bộ lực đại đạo cùng với đạo pháp sinh mệnh trên cơ thể lại, toàn tâm toàn ý hấp thụ tâm đạo đạo pháp.  

Advertisement
';
Advertisement