Ma Tôn - Dương Hạo - Tác giả: Minh Thanh

 Lúc này, Tam Mục, Bát Túc và Thôi Tử Ngọc, trên mặt ba người đều lộ ra vẻ lo lắng, chăm chăm nhìn bốn xung quanh, rõ ràng là đang sợ Dương Hạo không quay về.  

 

Trên đường tới đây, tuy rằng buổi đêm Dương Hạo nói rằng sẽ biến mất, nhưng về cơ bản đều sẽ quay lại lúc trời sáng. Nhưng hôm nay lại mãi chưa thấy xuất hiện.  

 

Chớp mắt đã giữa trưa, Dương Hạo vẫn chưa xuất hiện. Tam Mục và Bát Túc đều có chút lo lắng, nếu như Dương Hạo xảy ra sự cố gì vậy thì bọn họ thực sự sẽ chết chắc. Vị Đại Đế đáng sợ Đoạn Vô Song kia tuyệt đối sẽ không buông tha cho bọn họ.  

 

“Chủ nhân chắc là không sao. Nếu như huynh ấy bị giết, thần hồn của chúng ta nhất định sẽ bị suy yếu tám phần”, Tâm Mục lên tiếng.  

 

Màn đêm buông xuống, một đêm nữa lại trôi qua.  

 

Trời lại dần sáng, một ngày mới lại bắt đầu, sau đó bóng đêm lại buông xuống, màu đen bao phủ. Cứ như vậy, ngày này qua ngày khác.  

 

Thời gian chớp mắt đã hơn mười ngày, khi Tam Mục và Bát Túc không thể kiên trì chờ đợi thêm tiếp được nữa, Dương Hạo cuối cùng cũng xuất hiện tầm mắt của ba người họ.  

 

Cả người toát ra khí tức mờ ảo, y nở nụ cười đi tới. Nhưng cho dù là Tam Mục Bát Túc hay Thôi Tử Ngọc đều cảm thấy Dương Hạo này trở nên mạnh mẽ hơn nhiều rồi.  

 

Khí tức huyền diệu vô tận trên người y chấn động tâm thần ba người, cho dù chỉ là một ánh mắt đều khiến bọn họ phải run lên.  

 

“Chúc mừng chủ nhân”, Tam Mục nói.   

 

Bát Túc cũng nói: “Chúc mừng thực lực của chủ nhân lại tăng lên một bậc”.  

 

Dương Hạo lắc đầu cười nói: “Mặc dù cảnh giới không tăng lên, nhưng thực lực thì không ngừng tiến bộ, các ngươi nói xem thế nào?”  

 

Ba người đều không nói lên lời. Thực chất, Dương Hạo là người biến thái nhất trong số tu giả mà bọn họ từng gặp. Ai có thể tìm được người thứ hai chứ?  

 

Tu giả cảnh giới Linh Kiếp, có thể giết chết Thiên Quân cấp trung, chấn động hai Yêu Thú tương đương với Thiên Quân cấp cao như Tam Mục và Bát Túc. Trên thế giới này làm gì có cảnh giới Linh Kiếp nào có thể làm được như vậy.  

“Cái đó, đạo hữu Hàn Tinh, đại thọ của phụ thân ta sắp tới rồi. Ta thấy chúng ta nên nắm bắt thời gian quay về thôi!”, Thôi Tử Ngọc nói.  

 

Dương Hạo gật đầu, trong lòng thấy bản thân thật hồ đồ. Mặc dù chuyện tu luyện quan trọng, nhưng tin tức của đám Dương Kỳ và Tô Nhã cũng quan trọng. Trong lòng y vẫn luôn có hi vọng.  

 

“Đi thôi!”, y phất tay, bốn người nhanh chóng bay lên không trung, bay về phía Tam Kiếp Đế Thành.  

 

Nhà họ Thôi là gia tộc hạng hai trong Tam Kiếp Đế Thành. Trên dưới nhà họ Thôi có gần 150.000 người, mạnh nhất là một vị Thiên Quân đỉnh cao thất trọng.  

 

Ngoài ra còn có một vị Thiên Quân cấp cao lục trọng cùng với vài Thiên Quân cấp trung, còn Thiên Quân cấp thấp có khoảng gần năm mươi người.  

 

Đối với Đế Thành mà nói, số lượng Thiên Quân không nhiều. Bọn họ đều là những cường giả hàng đầu đã nổi danh từ lâu.  

Advertisement
';
Advertisement