Ma Tôn - Dương Hạo - Tác giả: Minh Thanh

 Đương nhiên Thôi Tử Ngọc cầu còn không được, đôi mắt đẹp của cô ta sáng lên, hỏi: “Không biết Dương Hạo đại ca muốn đi đâu, Tử Ngọc sẽ dẫn đường cho huynh”.  

 

Dương Hạo: “Ta muốn tìm một nơi để ký gửi bảo vật, tốt nhất là dưới hình thức đấu giá”.  

 

“Cái gì, Dương Hạo đại ca thiếu món đồ gì sao? Nếu cần, ta có thể thương lượng với phụ thân, nhà họ Thôi ta có một số bảo vật”, Thôi Tử Ngọc nói.  

 

Dương Hạo lắc đầu, nếu thực sự như vậy thì y sẽ nợ nhà họ Thôi một ân tình.  

 

Y nói: “Không cần đâu, ta chỉ muốn bán đấu giá một vài thứ, còn có một ít cỏ Băng Lăng. Hai thứ đó có lẽ không có ích lợi gì đối với nhà họ Thôi cô. Về phía cỏ Băng Lăng, nhà họ Thôi đã có rồi”.  

 

“Được thôi! Nếu đã vậy thì ta sẽ đưa Dương Hạo đại ca đến Điện Đan Khí!”, một tia thất vọng thoáng hiện trong mắt Thôi Tử Ngọc, nhưng cô ta đã nhanh chóng che đậy.  

 

“Điện Đan Khí?”, Dương Hạo không khỏi có chút kinh ngạc, hình như mỗi lần muốn đấu giá bảo vật đều có liên quan đến Điện Đan Khí, xem ra lần này cũng không ngoại lệ.  

 

Hơn nữa trong tay y còn có một bảng tên cho Điện Chủ Điện Đan Khí đưa cho, vì vậy y có thể được hưởng một chế độ đãi ngộ tốt dành cho khách quý.  

 

Nhóm bốn người rời khỏi nhà họ Thôi, đi thẳng tới Điện Đan Khí.  

 

Điện Đan Khí của Tam Kiếp Đế Thành vô cùng xa hoa, cho với thành trì nhỏ như thành Thanh Viễn thì khác nhau một trời một vực.  

 

Điện Đan Khí ở đây rất rộng lớn, hội trường khổng lồ cao vút tận trời, xung quanh là những tòa nhà liên tiếp, nhìn thoáng qua không thấy điểm cuối đâu, thật là uy nghiêm, tráng lệ và hùng vĩ.  

 

Sau khi đến điện Đan Khí, Thôi Tử Ngọc vô cùng quen thuộc với mọi thứ ở đây, cô ta trực tiếp tìm một người quản lý và giải thích mục đích của mình.  

 

Người quản lý lịch sự đưa họ vào một phòng riêng và nói rằng cuộc đấu giá sẽ bắt đầu sau hai giờ nữa.  

 

Khi nhìn thấy bảng tên trong tay Dương Hạo, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc, sau đó càng thêm kính nể. Trước đó người này vô cùng khách khí với tiểu thư nhà họ Thôi, bây giờ thì hoàn toàn cung kính với Dương Hạo.

 

Thôi Tử Ngọc cũng rất tò mò. Khi cô ta nhìn thấy bảng tên trong tay Dương Hạo thì vô cùng kinh ngạc. Thứ này người bình thường không thể có được.  

 

“Cuốn huyết thư này thích hợp với tu giả Nho Đạo. Nó ghi lại những chiêu thức tấn công lợi hại của Nho Đạo. Còn có 50 cây cỏ Cửu Diệp Băng Lăng này, ngươi cũng giúp ta bán đấu giá", Dương Hạo ném những thứ này ra.  

Sau đó, y chợt nghĩ ra điều gì đó, xua tay và ném ra toàn bộ chỗ tinh thạch Thuần Dương của mình, tổng cộng hơn 60 triệu viên.  

 

Trong 60 triệu viên này, phần lớn đều là tinh thạch Thuần Dương thượng phẩm, còn có một ít trung phẩm và hạ phẩm. Y bây giờ chỉ cần tinh thạch Đạo Văn, những thứ này ngoại trừ việc bố trí trận pháp ra thì không còn tác dụng gì.  

 

“Hơn 60 triệu viên tinh thạch Thuần Dương, còn có những chiếc nhẫn không gian này, người đều đổi hết thành tinh thạch Đạo Văn, đổi được bao nhiêu thì đổi”, y dặn dò.  

 

“Vâng!”, quản lý kính cẩn lui ra.  

 

Hai tiếng trôi qua, đối với tu giả mà nói chỉ như một cái chớp mắt, cuộc đấu giá của Điện Đan Khí bắt đầu.  

 

Ngồi trong phòng riêng, Dương Hạo bình tĩnh nhìn cuộc đấu giá bên dưới, nhưng y không có hứng thú tham gia. Thực tế hiện giờ y chẳng mua nổi vật phẩm gì cả.  

Advertisement
';
Advertisement