"Cỏ Cửu Diệp Băng Lăng? Là loại linh thảo tăng cường lực tâm thần sao?", lập tức, một người trong phòng cánh vang lên một tiếng cảm thán.  

 

"Đúng vậy, chính là vật này. Nhưng chủ nhân của thứ này có một yêu cầu, đó là không cần tinh thạch Thuần Dương, chỉ cần tinh thạch Đạo Văn".  

 

"Hừ hừ! Như vậy không phải là phá lệ sao? Đấu giá ở Điện Đan Khí, hình như chưa từng dùng tinh thạch Đạo Văn để giao dịch bao giờ?", lại một giọng nói khác vang lên.  

 

"Điện Đan Khí ta cũng không có quy tắc nào là không được sử dụng tinh thạch Đạo Văn", người bán đấu giá nói, liếc nhìn căn phòng riêng, nói tiếp: "Hơn nữa, vị bằng hữu gửi đấu giá vật phẩm này là khách quý hàng đầu của Điện Đan Khí ta, điều kiện của cậu ấy bọn ta đều đáp ứng".  

 

"Được rồi, đừng nói nhiều nữa. Nếu như không mua được thì cút đi", một giọng nói ồm ồm vang lên, sau đó hét lớn: "Mười vạn tinh thạch Đạo Văn, ta muốn một cây cỏ Cửu Diệp Băng Lăng".  

 

"Ta trả hai mươi vạn", giọng người bị mắng vừa rồi lại vang lên.  

 

"Ba mươi vạn tinh thạch Đạo Văn", chỉ trong chốc lát, giá của cỏ Băng Lăng tăng vọt, cho tới khi lên tới tám mươi vạn Tinh thạch Đạo Văn vẫn chưa lắng xuống.  

 

Trên mặt Dương Hạo lộ ra một nụ cười, trong lòng lập tức yên ổn. Năm mươi cây cỏ Cửu Diệp Băng Lăng, như vậy đã được 25 triệu tinh thạch Đạo Văn rồi.  

 

Quyển Nho đạo Huyết thư vô giá đó ít nhất cũng có thể đổi được một con số khổng lồ. Hai thứ cộng lại, tầm này không cần lấy ra cỏ Ám Nguyệt Cửu Tiêu cũng đủ rồi.  

 

Năm mươi cây cỏ Cửu Diệp Băng Lăng, từng cái được bán đấu giá. Tuy nhiên về mặt giá cả, cao hơn rất nhiều so với dự tính của Dương Hạo. Đặc biệt là cây cuối cùng đã trực tiếp được bán đấu giá với con số 1 triệu ba trăm bốn mươi nghìn tinh thạch Đạo Văn.  

 

Y tính toán một chút, chỉ riêng cỏ Cửu Diệp Băng Lăng, y đã có được hơn 33 triệu tinh thạch Đạo Văn. Tiếp đó phải xem Nho Đạo Huyết Thư, nếu như giá cả cao, y có thể trực tiếp đột phá đại đạo rồi.  

 

Hết món này đến món khác được bán đấu giá, khi cuộc đấu giá sắp kết thúc, giọng nói của người bán đấu giá lại vang lên, âm thanh này cũng chính là điều mà Dương Hạo đang chờ đợi.  

"Vật bán đấu giá tiếp theo là một bảo vật Thuần Dương đỉnh cấp. Nó không chỉ có thể tăng cường sức tấn công mà còn có vô số loại chiêu thức khác nhau, vô cùng mạnh mẽ. Nếu như thí quân giả sử dụng nó thì có thể lập tức đạt tới Thiên Quân cấp trung".  

 

"Vù!", từng đợt khí lạnh thổi qua.  

 

Ở một trong những gian phòng, một thanh niên đột nhiên đứng dậy, nhìn Nho Đạo Huyết Thư mà người bán đấu giá cầm trên tay, trong mắt lóe lên tia tức giận.  

 

"Chết tiệt, là Nho Đạo Huyết Thư quý giá của điện Thiên Nhất chúng ta, sao có thể xuất hiện trong cuộc đấu giá này?", người thanh niên gầm nhẹ.  

 

“Sư huynh, chúng ta có nên mua nó không?”, một thiếu niên ở đằng sau hỏi.  

 

"Nói nhảm", người thanh niên đó mắng một tiếng, nói: "Nho Đạo Huyết Thư này là một trong số những bảo vật trấn điện của điện Thiên Nhất chúng ta. Nếu như bị người khác cướp mất, chúng ta sao có thể đứng vững trong Tam Kiếp Thành Đế chứ?"  

Advertisement
';
Advertisement