Ma Tôn - Dương Hạo - Tác giả: Minh Thanh

 “Ôi trời ạ, lẽ nào đây chỉ là đang đột phá Thiên Quân thôi sao?”, trong Đế Cung, Dịch Hỏa Thiên Quân há hốc miệng, mắt trợn trừng, lộ ra vẻ mặt khó tin.  

 

Khí tức đáng sợ khiến cả Nghiệp Đế Cung đều chấn động, nơi này không phải ai cũng là cảnh giới Thiên Quân trở lên, Thiên Quân trở lên chỉ chiếm một phần, dĩ nhiên họ có thể giữ được bình tĩnh, ít nhất không thất thố như Dịch Hỏa Thiên Quân.  

 

Nhưng điều này cũng chỉ là giữ lại tôn nghiêm cho mình mà thôi, chứ trong lòng ai cũng cảm thấy chấn động dữ dội bởi cảnh tượng đột ngột này.  

 

Khí tức trong người Dương Hạo ngày càng cuồng bạo, khiến người trong vòng vài ngàn dặm đều cảm nhận được sự dao động của năng lượng đáng sợ này, từng đôi mắt lộ vẻ ngạc nhiên xuyên qua đám mây nhìn về nơi xảy ra chấn động.  

 

Mặc dù họ không có khả năng nhìn thấy tình hình thật bên trong Nghiệp Đế Cung, màn chắn lớn mạnh đó đã ngăn lại lòng hiếu kỳ của họ, nhưng họ lại không từ bỏ, dĩ nhiên cũng không khỏi liên tưởng đến vài thứ.  

 

Ngay cả bầu trời cũng đổi màu, không biết bắt đầu từ lúc nào mà bầu trời lại là một màu đen, ngay cả mây đen cũng bị lôi kéo xoay vòng, đụng vào khắp nơi, vang lên tiếng ầm ầm.  

 

Nhưng người có lòng thật sự lại không hề để tâm đến động tĩnh trên bầu trời, từ đầu đến cuối ánh mắt của ông lão Ma Y chưa từng dời khỏi điện Nghiệp Đế.  

 

Ông lão Ma Y không khỏi híp mắt, nghe kinh nghiệm của mình, ông ấy đoán Dương Hạo đã đạt đến mức độ thượng hạn với năng lượng này.  

 

“Phá!”, ánh mắt của Nghiệp Đế trong đại điện bỗng trở nên sắc bén, ông ta đột nhiên hét lên.  

 

Như thể nghe thấy tiếng hét của Nghiệp Đế, trong đám mây năng lượng ở giữa đại điện bỗng phát ra chấn động như thể đáp lời lại, tiếp đó từng luồng sáng chói mắt như làm đại điện chao đảo xuất hiện, có tất cả sáu luồng sáng, một tiếng còi vang lên, đồng thời đại điện cũng bắt đầu rung chuyển.  

 

Năng lượng bắn ra, thời gian và không gian xoay chuyển, Đế Cung cũng mất đi sự thăng bằng.  

 

Đúng lúc này Nghiệp Đế đã có chuẩn bị từ trước bỗng vung tay lên, một chùm sáng năng lượng không thể miêu tả bằng lời nói xuất hiện, chỉ nghe một tiếng ầm, đám mây trong cả đại điện đều vỡ tan.  

 

“Cũng may Đại Đế ra tay, không cần ta phải lo lắng gì”, sắc mặt ông lão Ma Y dần hòa hoãn lại, nhưng ông ấy vẫn không khỏi lo nghĩ: “Mặc dù Nghiệp Đế trợ giúp có thể khiến Dương Hạo thuận lợi đột phá, nhưng Dương Hạo chắc chắn gặp phải không ít sự dòm ngó của cường giả, điều này là một trở ngại rất lớn trên con đường sau này của cậu ta”.  

 

Có thể là lôi kéo hoặc hãm hại, tóm lại Dương Hạo phải đối mặt với một đợt phong ba.  

 

Nhưng thực lực càng mạnh thì phiền phức lại càng nhiều, điều này không phải là chuyện gì kỳ lạ, ông lão Ma Y tin chắc là một tu luyện giả, Dương Hạo chắc chắn đã có sự chuẩn bị.  

“Ta cũng giúp ngươi một tay”, ông lão Ma Y bỗng vung tay lên, trong tay ông ấy lập tức xuất hiện một viên đan dược có linh khí dồi dào.  

 

“Này, đúng là xứng đáng, Dương sư huynh thật may mắn”, Hạo Nhất vừa liếc mắt đã nhìn ra đan dược trong tay ông lão Ma Y là gì.  

 

Thiên Linh Phá Chướng Đại Đan! Đây là đan dược cực phẩm mà mình mong ước đã nhiều năm nhưng ông lão Ma Y chưa từng đồng ý, nghe nói ngay cả Vân Hoa Đại Đan cấp Thiên Linh cũng không bì được.  

Advertisement
';
Advertisement