Ma Tôn - Dương Hạo - Tác giả: Minh Thanh

Đ

 Bây giờ cả người Dương Hạo như trong đá nóng chảy trong hầm, không có đau nhất, chỉ có đau hơn.  

 

Cảm giác kinh khủng này không gì sánh được với nỗi đau lúc Dương Hạo tu luyện năm xưa. Điều này khiến Dương Hạo không ngừng đổ mồ hôi, hai mắt đỏ như máu, cần phải dùng sự kiên trì lớn nhất mới có thể kiềm chế nỗi đau trong lòng, y cần giúp đỡ, nếu không y sẽ không thể bình tĩnh nổi.  

 

Như thể nghe được tiếng hét trong lòng Dương Hạo, viên đan dược của ông lão Ma Y tiến vào cơ thể Dương Hạo như một vị cứu tinh, điều này khiến ánh mắt của Nghiệp Đế lộ ra vẻ vui mừng.  

 

May là ra tay kịp lúc, nếu không Dương Hạo thật sự không chịu đựng nổi nữa.  

 

Nghiệp Đế vốn cũng đã có sự sẵn sàng, đương nhiên sẽ không trơ mắt nhìn Dương Hạo xảy ra chuyện, nhưng có sự giúp đỡ của ông lão Ma Y, ông ta không cần phải lo nghĩ nhiều nữa.  

 

“Vù!” trong cơ thể đột nhiên xuất hiện một luồng khí tức như thiêu đốt khiến Dương Hạo kinh ngạc nhảy dựng lên. Đây là giúp đỡ hay hại người vậy? Y thật không chịu đựng nổi.  

 

May là chuyện tồi tệ này không xảy ra. Những luồng khí tức xối xả này xâm nhập vào các kinh mạch khác nhau của Dương Hạo, y thực sự cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều, nhưng lại rất đau.  

 

“Ha ha, ngươi còn may đấy, nếu là ta ra tay, ngươi chắc chắn sẽ càng đau đớn hơn”, Nghiệp Đế lộ ra vẻ kỳ dị, ông ta cười nói: “Công lao của Phá Chướng Đan này cũng không nhỏ!”  

 

Đột phá chắc chắn sẽ đau, nhưng nếu quá đau, sẽ gây bất lợi cho cơ thể của người tu luyện. Viên đan dược này của ông lão Ma Y đóng vai trò trung hòa.  

 

Hiệu quả rất rõ ràng, ngay sau đó Dương Hạo cảm thấy ngoài cơn đau dần dần giảm bớt, còn có rất nhiều năng lượng đang trào dâng trong cơ thể.  

 

Đây không phải tác dụng của đan dược, mà là của bản thân Dương Hạo. Chỉ là bây giờ thông qua tác dụng của đan dược mới lộ ra, bởi vì những năng sức mạnh này đã đến lúc có thể sử dụng.  

 

Bởi vì tác dụng của viên đan dược, năng lượng trong cơ thể hóa thành một sợi sương, dung nhập vào các kinh mạch khác nhau trong cơ thể Dương Hạo, sau đó tiến vào đám mây được hình thành bởi năm đại đạo năng lượng trong cơ thể Dương Hạo.  

 

“Vù!”, những đám mây này thay đổi trong chớp mắt, như thể nghe được mệnh lệnh nào đó, tản ra rồi tập hợp lại thành một hình lục giác, đây là trận pháp.  

Dương Hạo vô cùng kinh ngạc, y không biết trận pháp này đại diện cho cái gì đối với mình, nhưng y phát hiện ra những năng lượng này không hề ổn định, khí tức năng lượng không ngừng trào ra từ nó, nếu không cẩn thận sẽ khiến cơ thể y bị thương.   

 

Nghiệp Đế không nói gì. Có một số chuyện cần để Dương Hạo tự mình phán đoán dựa trên tình hình trong cơ thể mình, ông ta không thể bao quát hết được, nếu không sẽ hại Dương Hạo.  

 

Dương Hạo nở nụ cười, bởi vì y phát hiện mình đã đúng. Theo sự lưu truyền của khí tức, những vết thương nhanh chóng lành lại, cơn đau trên cơ thể dường như ngày càng giảm.   

Advertisement
';
Advertisement