Nghiệp Đế xua tay, gương mặt tiều tuỵ lúc này càng thêm hốc hác.  

 

Chỉ nghe thấy Nghiệp Đế yếu ớt nói: “Không có tác dụng gì đâu, bây giờ đạo sinh mệnh đã không còn tác dụng gì với ta nữa rồi, sự vỡ vụn vốn dĩ không phải là điều mà những thứ khác có thể bù đắp được, mau đi giúp ta mời ông lão Ma Y tới đây!”  

 

Dương Hạo nhanh chóng tới bí cảnh Đế Cung để tìm ông lão Ma Y.  

 

Nghiệp Đế nhìn theo bóng dáng đã đi xa của Dương Hạo, nói với Vô Song Đại Đế: “Vô Song à, tên này là do mấy Đại Đế chúng ta dồn hết tâm tư để bồi dưỡng nên, sau này nếu như chúng ta đều chết ở thế giới bên ngoài, vậy thì tên này sẽ phải gánh vác trách nhiệm của chúng ta”.  

 

Vô Song Đại Đế gật đầu đồng ý, Nghiệp Đế trong trận chiến tranh lần này vì cứu mình một mạng nên mới bị trọng thương.  

 

“Lần này nếu như không phải ta có luồng căn nguyên sinh mệnh được tặng từ một người ở thế giới bên ngoài từ mấy chục nghìn năm trước thì e rằng đã bỏ mạng luôn rồi, thế nhưng dù căn nguyên sinh mệnh giúp ta sống lại thì Nhân Quả Thiên Đạo Và Không Gian Thiên Đạo cũng đã ở bên bờ vực sụp đổ rồi, ta không thể tiếp tục chủ trì đại trận Đoạn Thiên kia được nữa, mà ông lại phải tiếp tục bố trí những đại trận khác.  

 

Trước mắt, đại trận Đoạn Thiên này chỉ có thể giao cho tên Dương Hạo này mà thôi”.  

 

Vô Song Đại Đế gật đầu cho là phải.  

 

“Chúng tôi đều không hiểu trận đạo, trong số chín Đại Đế cũng chỉ có ông là chuyên gia trận đạo, nếu như đại trận Đoạn Thiên kia là do ông bố trí lúc ở cảnh giới Thiên Quân, vậy thì ông hãy lựa lúc nào đấy giảng giải cho Dương Hạo nghe về trong ngoài của đạo trận Đoạn Thiên. Nghe nói mấy người cũng có một đoạn duyên sư đồ, nếu như Dương Hạo có thể lĩnh hội được đạo trận, vậy thì thế giới Phong Vũ sẽ có nhiều thêm mấy phần trăm cơ hội chiến thắng”.  

 

Vô Song Đại Đế lên tiếng: “Năm đó lúc ta lưu truyền lại Đan Khí Trận Tam Đạo vẫn chỉ là Thiên Quân cấp cao, mà bây giờ Dương Hạo cũng đã trở thành Thiên Quân cấp cao rồi, những thứ lưu lại năm đó chỉ sợ đã chẳng đáng là gì ở trong mắt Dương Hạo. Nếu như ta giảng giải cho cậu ta nghe về thiên đạo thì e rằng sẽ không kịp!”  

 

Nghiệp Đế lên tiếng nói: “Không Sợ, sư huynh của ta là Tam Kiếp Đại Đế đã khỏi bệnh, đã tới thế giới bên ngoài tiếp tục chủ trì đại trận Đoạn Thiên từ lâu, thời gian còn lại cho Dương Hạo vẫn rất dư dả. Nếu như Dương Hạo có thể dựa vào tu vi của Thiên Quân đỉnh cao để chủ trì đại trận Đoạn Thiên, chỉ e rằng dù là Đại Đế cũng rất khó để đột phá ra khỏi thế giới Phong Vũ”.  

Hai người vừa nói vừa đi, cuối cùng cũng vào bên trong điện. Lúc này tình hình của Nghiệp Đế rất tệ, hai thiên đạo lớn bên trong cơ thể là không gian và nhân quả chuẩn bị nát vụn, thân xác cũng như có như không loé lên khí tức nguy hiểm. Lúc ông lão Ma Y tới đại điện thì mới thở phào một hơi.  

 

“Ông có biết lúc ta coi bói cho ông có kết quả như thế nào?”, ông lão Ma Y quở trách.  

 

Nghiệp Đế cười khổ: “Nếu không thì sao, nếu ta không tới thế giới bên ngoài thì còn có lựa chọn gì nữa, lẽ nào cứ ở trong Nghiệp Đế Thành này đợi thế giới Phong Vũ bị phá huỷ sao? Rất nhiều sinh linh của thế giới Phong Vũ, lẽ nào phải trông cậy vào một mình Phong Đế hay sao?”  

Advertisement
';
Advertisement