Ma Tôn - Dương Hạo - Tác giả: Minh Thanh

 “Nghiệp Đế, là thư của Phong Đế!”, Vô Song Đại Đế cảnh giác hét lên.  

 

Phong Đế!  

 

Kể từ sau cuộc chiến giữa hai thế giới đến giờ, các vị Đại Đế đều có thể dốc toàn lực ứng phó, xông vào phía mạnh nhất, nhưng chỉ có Phong Đế, tên được biết đến là kẻ mặt dày vô liêm sỉ đang ẩn nấp trong Phong Thành, ai cũng không biết hắn đang nghĩ những gì.  

 

Nếu Đoạn Thiên đại trận bị phá vỡ, thì hậu quả sẽ đến mức nào, lẽ nào Phong Đế còn có thể dựa vào sức mạnh của một người để bảo vệ Phong Thành của hắn sao?  

 

Tuy nhiên, bây giờ Phong Đế lại đột nhiên gửi thư tới, chuyện này khiến cho Nghiệp Đế, ông già Ma Y và Vô Song Đại Đế đều không khỏi ngạc nhiên.  

 

“Để ta!”, ông già Ma Y ra tay, ông ấy là người có thực lực mạnh nhất trong ba nhân vật cấp Đại Đế ở đây, Nghiệp Đế bị thương, điểm mạnh nhất của Vô Song Đại Đế chính là trận pháp, còn ông già Ma Y đương nhiên là người đảm nhận vị trí quan trọng nhất.  

 

Bàn tay ông già Ma Y tung một chưởng, lập tức thu tờ giấy màu vàng vào trong lòng bàn tay, khi nhìn thấy nội dung viết trong tờ giấy màu vàng thì chợt lộ ra vẻ kỳ quái.  

 

“Phong Đế xin chiến!”, Vô Song Đại Đế không khỏi kinh ngạc kêu lên: “Lão già này thay đổi tính tình rồi sao? Khi ta đi tìm hắn lần trước, hắn một mực từ chối không gặp ta, cho rằng ta không hiểu tâm tư của hắn, hắn chỉ sợ ta vừa thấy bản mặt của hắn là lập tức kéo hắn đi trấn thủ Đoạn Thiên đại trận, cho nên không muốn mạo hiểm, thà ẩn trốn trong Phong Thành của mình, sao bây giờ lại đột nhiên nghĩ thông suốt rồi?”  

 

ông già Ma Y hỏi Nghiệp Đế: “Ông thấy chuyện này thế nào?”  

 

Nghiệp Đế chậm rãi nói: “Tôi nghĩ sở dĩ hắn đưa ra quyết định này rất có khả năng hắn cũng đang có những lựa chọn khó khăn trong khoảng thời gian này. hắn muốn bảo vệ thực lực của mình, nhưng lại sợ nếu một khi Đoạn Thiên đại trận bị phá vỡ, đến lúc đó trứng dưới tổ còn chưa nở, vì vậy cuối cùng hắn chỉ có thể ra ngoài”.  

 

Vô Song Đại Đế hừ lạnh một tiếng: “Không sai, ta cũng đoán như vậy. Ta lại không biết rõ Phong Đế làm người như thế nào sao, người này vô cùng ích kỷ, những chuyện không có lợi sẽ không bao giờ làm, mặc dù hắn đã xin chiến, nhưng chắc chắn còn có điều kiện ở phía sau. Ngoài việc xin chiến ra còn nói gì nữa không?”  

Ông già Ma Y đẩy tờ giấy màu vàng tới, tờ giấy màu vàng đó từ từ bay đến trước mặt Vô Song Đại Đế.  

 

Vô Song Đại Đế nhìn dòng chữ trên tờ giấy màu vàng, trên mặt cũng không khỏi lộ ra vẻ nghi hoặc.  

 

“Sao ta lại cảm thấy lần này Phong Đế có gì đó không đúng lắm, hắn không phải là người hào phóng như vậy, vậy mà lại viết ra những từ ngữ vô cùng khiêm tốn, nói cái gì mà trước đây lòng dạ mình quá hẹp hòi, chỉ vì suy tính đến lợi ích của Phong Thành, không quan tâm đến chúng sinh thiên hạ của thế giới Phong Vũ, cuối cùng bây giờ đã nghĩ thông suốt, quyết định đi tới vùng đất ranh giới để cùng nhau trấn thủ Đoạn Thiên đại trận. Chỉ cần chúng ta ra lệnh một tiếng, hắn chắc chắn sẽ không nói hai lời!”,Vô Song Đại Đế bực bội nói: “Hình như người đâm sau lưng không phải là hắn, mà là một người không liên quan khác! Nghiệp Đế, ta cũng khó mà nói được điều gì. Nhưng từ sự hiểu biết về hắn của ta, chúng ta không nên tin tưởng người này, ta thà bớt một vòng Đoạn Thiên đại trận, còn hơn là đồng ý để hắn gia nhập, nếu không ta sẽ cảm thấy không yên tâm hơn nữa!”  

Advertisement
';
Advertisement