Ma Tôn - Dương Hạo - Tác giả: Minh Thanh

 Điều khiến Vô Song Đại Đế kinh ngạc trong lòng là dường như Dương Hạo đã hiểu được một phần sự bí ẩn của trận pháp, mặc dù không thể sử dụng lực lượng của Thiên Quân lục trọng, nhưng y vẫn có thể tiến lùi một cách tự nhiên trong trung tâm trận pháp. cứ ung dung bước đi, mặc dù đối mặt với sự đè ép từ mọi phía của Nhược Thủy nhưng cũng không cảm thấy khó khăn.  

 

Vô Song Đại Đế thầm mừng rỡ trong lòng, không uổng phí tâm sức đào tạo cậu nhóc này, vốn dĩ lục đạo chi khí của cậu ta đã luyện đến mức độ như vậy, chẳng trách cậu ta không sợ lực trận đạo của năm nghìn Nhược Thủy!  

 

Hóa ra trên người Dương Hạo có sáu tia sáng khác nhau như đen, trắng, xanh lam, lấy thân thể y làm trung tâm để giải phóng ra  ngoài, mặc dù lực lượng đè ép của Nhược Thủy rất kinh người, nhưng cũng đành bất lực trước y!  

 

Sở dĩ Nhược Thủy cường đại như vậy là vì nó sở hữu lực Tam Đạo, nó sở hữu năng lượng nước, lửa, binh khí trong ngũ hành, hình thành lực lượng chồng chất lên nhau, quả thực vô cùng cường hãn.  

 

Nhưng Dương Hạo lại có sáu đạo trong cơ thể, tuy rằng chỉ là dung hợp ở mức sơ bộ, nhưng cũng đủ để trấn áp được sức mạnh của Nhược Thủy, tuy uy lực đỉnh cao của Linh cấp trận pháp này cường hãn, nhưng cuối cùng cũng chỉ là sức mạnh của Thiên Quân, mặc dù tấn công vào cơ thể Dương Hạo giống như thủy triều cuồng bạo, với cơ thể Chiến Thần và lục đạo chi khí của Dương Hạo vẫn có thể bình tĩnh hóa giải được.  

 

“Nhóc con giỏi lắm, không làm mất mặt lão phu, ba đạo truyền thừa Đan Khí tam đạo lão phu để lại còn khó nói, nhưng trận pháp chi đạo này đã đạt tới đẳng cấp vượt qua Thiên Quân, để cho Dương Hạo hiểu được hình thành tuyệt thế phá trời, như vậy độ khó để Dương Hạo lĩnh ngộ Đoạn Thiên đại trận sẽ nhỏ đi so với ta tưởng tượng!”, Vô Song Đại Đế không khỏi vui mừng trong lòng.  

 

Cho dù cảnh giới và thực lực của Dương Hạo có mạnh đến đâu, cũng không liên quan gì đến mình, đó chỉ là công lao của Tam Kiếp Đại Đế, Nghiệp Đế và Huyết Hải Kiếm Đế, không hề liên quan gì đến mình.  

 

Mà bây giờ Dương Hạo lại có vẻ rất thuần thục trong trận pháp này, đây không chỉ là vì y có lục đạo chi khí, nếu còn chưa đạt tới trình độ tương đương trong tu vi trận pháp, làm sao có thể dễ dàng giải quyết như vậy?  

 

Ngay cả Vô Song Đại Đế cũng cảm thấy ngạc nhiên về năng lực bố trí trận pháp của Dương Hạo, càng không nói đến người bố trí trận pháp Thừa Phong.  

 

Mặc dù thấy trận pháp mà mình đắc ý đã phát huy ra uy lực lớn nhất, nhưng Dương Hạo cũng không nhịn được, đến bây giờ thần sắc của Dương Hạo vẫn như thường, trong lòng ông ta không khỏi thầm khâm phục, tuy rằng tên Dương Hạo này nhỏ tuổi hơn mình, nhưng về thành tích trận pháp lại không hề thua kém mình!

Mặc dù Thừa Phong chỉ là một tay sai của Vô Song Đại Đế, nhưng hắn rất tự tin đối với trận pháp chi đạo mà mình lĩnh ngộ, bản thân vẫn luôn tu luyên ở bên cạnh Đại Đế, vì vậy mới có thể nâng cảnh giới lên đến Thiên Quân ngũ trọng khi mới mười ba tuổi, còn sở hữu sức mạnh đỉnh cao Thiên Linh trận đạo, mấy đệ tử thân truyền của Vô Song Đại Đế năm đó cũng không có được thực lực như vậy.  

 

Nhưng mặc dù đệ tử trẻ tuổi Đại Đế đột nhiên xuất hiện này nói năng kiêu ngạo, nhưng cũng tu luyện trận võ cùng với mình, đến bây giờ mình vậy mà lại không cách nào áp chế được, quả thực khiến bản thân cảm thấy thua kém.  

 

“Thừa Phong, mặc dù trận pháp này của ngươi rất thần bí, nhưng lại không làm khó được ta, xem ta phá vỡ trận pháp này, cũng để tên nhóc nhà ngươi tâm phục khẩu phục ta!”, cùng với lúc Dương Hạo hét lên, bảo kiếm trong tay y lập tức xuất hiện tỏa ra hàng nghìn tia sáng, năng lượng trong cơ thể đột nhiên tăng lên, trực tiếp đẩy đến sức mạnh của Thiên Quân thất trọng bát trọng!  

Advertisement
';
Advertisement