Ma Tôn - Dương Hạo - Tác giả: Minh Thanh

 Trước đây Thừa Phong đã thi triển trận pháp, đương nhiên không đủ để đấu lại Dương Hạo, y đã ở cấp bậc có thể so được với Đại Đế, thứ mà Thừa Phong thi triển ra chỉ là thực lực của Thiên Quân cao đẳng.  

 

Bây giờ xem ra Thừa Phong đang thi triển, trên thực tế lại là Vô Song Đại Đế đang khống chế Thừa Phong, tuy rằng chỉ dùng lực lượng của Thiên Quân ngũ trọng, nhưng uy lực không thể so được với trước đây.  

 

Điểm đáng sợ nhất của Đại Đế không phải là bản thân thực lực, mà là lĩnh ngộ các cấp bậc kiểm soát lực lượng, tầng này cao hơn tầng kia, mặc dù chỉ có sức mạnh của Thiên Quân ngũ trọng, trải qua sự thi triển của Vô Song Đại Đế thì đã đạt tới uy lực của Thiên Quân viên mãn.  

 

Vì Vô Song Đại Đế cảm thấy trận chiến này liên quan đến thể diện của mình, không được để mất, vì thế để đề phòng, ngoài việc tự thi triển “Nhược Thủy đại trận” ra, ông ta đã sử dụng chí bảo của mình, Nhược Thủy Thiên Tinh!  

 

Thứ này được ông ta lấy từ một tàn tích cổ đại, do thứ này đã lĩnh ngộ ra trận pháp, sử dụng thứ này làm trận nhãn, càng có thể nâng cao uy lực của trận pháp lên đến địa cấp!  

 

Nhưng điều khiến cho Vô Song Đại Đế kinh ngạc chính là trận pháp mà bản thân đích thân thi triển ra lại không có tác dụng ở trên người Dương Hạo, bất luận lực lượng của ông ta có lợi hại đến đâu cũng không làm hại được Dương Hạo, coi như tên nhóc này có cơ thể Chiến Thần thì nhục thân cũng không đến mức cường hãn như vậy đúng không?  

 

Ngay cả Vô Song Đại Đế cũng không thể tưởng tượng được, Dương Hạo lại lĩnh ngộ được đại đạo thứ bảy, Trọng Lực đại đạo vì sự tranh cường háo thắng nhất thời của mình!  

 

“Tên nhóc này, không thể đánh ngươi, ngươi sẽ còn xem thường sư tôn ta đây? E là địa vị của ta cũng không cao bằng Nghiệp Đế!”, trong lòng Vô Song Đại Đế lo lắng, ông ta là người thích giữ thể diện nhất, hiện giờ sở dĩ muốn mượn sức mạnh của Thừa Phong để thuyết phục được Dương Hạo, muốn khiến cho Dương Hạo tâm phục khẩu phục về trận pháp chi đạo của mình, nhưng bây giờ xem ra không thể được như ý muốn, điều này khiến ông ta không khỏi nản lòng.  

 

Nếu mình thi triển lực lượng của mình ra, cho dù chỉ một nửa cũng đủ để tên nhóc này hưởng lợi, nhưng một khi như vậy, chắc chắn không thể giấu diếm được tên nhóc thông minh này, mình lại càng thêm mất mặt.  

 

Đột nhiên, Vô Song Đại Đế cảm thấy trận pháp khẽ chuyển động, trong lòng ông ta không khỏi ngạc nhiên, vì ông ta nghe thấy âm thanh sợ hãi của tinh thể Nhược Thủy.  

 

Nếu tinh thể Nhược Thủy không cảm nhận được nguy cơ thực sự, thì không thể có cảm giác hoảng sợ như vậy được, chuyện gì đã xảy ra?  

Vô Song Đại Đế chưa kịp phản ứng thì đã nhìn thấy một tia sáng màu trắng bay về phía Dương Hạo, khi tia sáng màu trắng này rời đi, cùng lúc đó Nhược Thủy trận cũng biến mất!  

 

“Tên nhóc này vậy mà lại không nói ko rằng tự mình đoạt lấy tinh thể Nhược Thủy của ta!”, Vô Song Đại Đế muốn ngăn cản, dù sao bây giờ ông ta cũng đang mượn sức mạnh của Thừa Phong, cho nên sức mạnh có hạn, và còn có một nguyên nhân khác là đồ đệ của mình đã cướp đồ của mình, nếu mình muốn ngăn cản vậy có phải keo kiệt quá không?  

 

Thực ra ông ta đã trách nhầm Dương Hạo, người có ý đồ cướp tinh thể Nhược Thủy không phải là Dương Hạo, mà là Tử Thần Kiếm của Dương Hạo!  

 

Ngay cả Dương Hạo cũng không biết chuyện gì đang xảy ra, ngay khi y nhìn thấy Tử Thần Kiếm đột nhiên bay ra, trong nháy mắt đã lóe lên một tia sáng chói mắt, tiếp sau đó chuyện khiến Dương Hạo kinh ngạc đã xảy ra, hóa ra ban đầu Tử Thần Kiếm không có lưỡi kiếm, nhưng bây giờ ánh sáng rực rỡ lại lóe lên, vừa nhìn là biết Tử Thần Kiếm bây giờ là một thanh kiếm hoàn chỉnh!  

Advertisement
';
Advertisement