Ma Tôn - Dương Hạo - Tác giả: Minh Thanh

 Thấy thanh niên này có vẻ tương đồng với y về tuổi tác, điều khiến cho Dương Hạo kinh ngạc là nhìn vẻ bề ngoài hoàn toàn không thể phân biệt được với loài người, chỉ là có đôi mắt xanh hơi khác, mọi thứ còn lại hoàn toàn giống với con người trong thế giới Phong Vũ!  

 

“Chẳng lẽ hoàng tộc của tộc Lân Giáp thực sự là con người sao?”, Dương Hạo không thể tin được, khẽ cười nói: “Xem ra các hạ còn mạnh hơn vị chiến hoàng này một chút, đúng lúc ta đang muốn luyện kiếp pháp của mình”.  

 

Thanh niên đó cười nhạt nói: “Nếu như dùng cái thân tàn phế này của ta để nghênh chiến, e là không đủ khiến các hạ tu luyện được nhiều, các hạ thấy vậy có được không?”  

 

Ngữ khí ôn hòa của hắn dễ dàng lấy được hảo cảm của đối phương nhưng lại khiến cho đám chiến hoàng Chấn Thiên không khỏi chấn động. Nếu như không phải thiếu chủ điện hạ thấy có cảm tình thì hắn sẽ không nói chuyện như vậy đâu.  

 

“Ồ, nếu vậy thì thật đáng tiếc”, Dương Hạo nhẹ giọng nói: “Ngươi chính là thiếu chủ của tộc Lân Giáp?”  

 

“Bổn điện hạ Cao Minh Thu”, thiếu chủ khẽ cười: “Mặc dù ta tự phụ rằng có thể giao đấu với Đại Đế, đáng tiếc bây giờ chỉ dựa có thể dựa vào cỏ Băng Lăng Vương cứu mạng. Vì vậy số cỏ Băng Lăng Vương này mong các hạ để lại cho ta. Nếu như ngươi có yêu cầu gì, ta nhất định sẽ hoàn thành”.  

 

Dương Hạo cười lạnh nói: “Điều kiện gì cũng có thể hoàn thành sao? Nếu như ta muốn thế giới Phong Vũ này thì sao?”  

 

“Ha ha ha, nếu các hạ đã có dã tâm thống trị, vậy thì ta sẽ cho ngươi một cơ hội”, Cao Minh Thu cười nói: “Nếu muốn toàn bộ thế giới Phong Vũ đương nhiên là không được, nhưng nếu ngươi muốn trở thành chư hầu một phương của thế giới Phong Vũ vậy thì ta có thể cho ngươi được”.  

 

Dương Hạo cau mày nói: “Sao ta phải tin lời ngươi. Bây giờ tộc Lân Giáp của các ngươi đều đang bị các Đại Đế chặn lại bên ngoài giới vực, không thể tiến vào, ngươi làm sao có thể chắc chắn rằng có thể chiếm được thế giới Phong Vũ chứ?”  

 

“Đương nhiên là ta có rồi”, Cao Minh Thu cười nói: “Đương nhiên ngươi cũng không thể không làm gì được, đây không phải là nơi để nói chuyện, chi bằng chúng ta tới vương phủ của tộc Lân Giáp một chuyến, thế nào?”  

 

Dương Hạo cười nói: “Ngươi cứ vậy mà tin ta sao? Ta là loài người, có thể có ý đồ khác với ngươi đấy”.  

 

Cao Minh Thu cười nói: “Nếu như ta nói ta vừa gặp ngươi đã có duyên phận, ngươi nhất định sẽ không tin. Nhưng nếu như ngươi nói ngươi luyện ma công, ta đương nhiên sẽ tin, còn ngươi có tin không?”  

Thưc chất đây đều nằm trong tính toán của Dương Hạo, về mặt thực lực đã thuyết phục được Cao Minh Thu, tiếp theo phải khiến hắn tin tưởng xuất thân của y. Vừa hay trên người y có chứng cứ, đó chính là Ma quyết!  

 

Có ma công ma ảnh, trong thế giới loài người là điều bị cấm kỵ. Tu giả tu luyện ma công ở thế giới Phong Vũ đều bị coi là dị tộc và bị bài trừ.  

 

Lúc trước Dương Hạo dựa vào Ma Vương tàn thiên để tu luyện, khiến cho thực lực của bản thân tang vọt, nhưng lại không thể che giấu bí mật tu luyện ma công của mình được, chính vì vậy mà luôn lo lắng sẽ trở thành mục tiêu tấn công của mọi người.  

Advertisement
';
Advertisement