Màn thể hiện vừa rồi của Cao Minh Thu cũng đã lọt vào mắt Dương Hạo, trong lòng y không khỏi thầm tán thưởng. Cao Minh Thu này cũng rất trượng nghĩa, nếu không phải là người của tộc Lân Giáp thì y cũng muốn kết giao với hắn, đáng tiếc!  

 

“Hạo Nhất, Thừa Phong, hai người cũng ra ngoài đi”, Dương Hạo nháy mắt ra hiệu, Hạo Nhất dù sao cũng còn nhỏ tuổi, nhất thời chưa hiểu được ý của Dương Hạo, nhưng Thừa Phong đã lập tức lôi cậu ra ngoài.  

 

Những chiến hoàng Tử Giáp kia thấy Dương Hạo được thiếu chủ của mình đối đãi như vậy đương nhiên cũng không dám tỏ thái độ gì với Hạo Nhất và Thừa Phong, lập tức mang rất nhiều loại hoa quả đặc biệt lên, Hạo Nhất ăn xong cười tít cả mắt.  

 

“Các ngươi lui xuống hết đi, ta và Thừa Phong đại ca không quen được người ta phục vụ”, Hạo Nhất cười nói với bọn chúng, đám tộc Lân Giáp này cũng không dám làm phiền bọn họ nữa.  

 

“Thừa Phong đại ca, rốt cuộc thì Dương đại ca muốn làm gì vậy? Tộc Lân Giáp không phải là kẻ thù của chúng ta sao?”, Hạo Nhất đợi sau khi đám tộc Lân Giáp đi hết liền vội vàng nhỏ giọng hỏi Thừa Phong: “Sao quan hệ của Dương đại ca và thiếu chủ của bọn họ lại tốt như vậy?”  

 

Thừa Phong cười nói: “Không ngờ đệ có thể kìm chế tới tận lúc này, ta có chút bất ngờ đất. Nếu như ta đoán không nhầm thì huynh ấy muốn lấy được thứ gì đó từ chỗ của vị thiếu chủ kia”.  

 

Ánh mắt Hạo Nhất đảo qua: “Vị thiếu chủ đó ta thấy rất lợi hại, liệu có phải Dương đại ca không đối phó nổi không?”  

 

Thừa Phong nói: “Ta tin huynh ấy nếu đã quyết định rồi thì nhất định có thể đối phó được với tên thiếu chủ đó, chúng ta chỉ cần chờ xem sẽ xảy ra chuyện gì là được rồi. Ở một nơi như thế này, đám tộc Lân Giáp xuất hiện như thế nào. Còn có bọn chúng dùng thủ đoạn gì để mang những loại hoa quả trân quý này tới đây, quả thực khiến ta cảm thấy nghi ngờ”.  

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement