Không ngờ trong tộc Lân Giáp vậy mà lại xuất hiện một vị quân vương đáng sợ như vậy, hơn nữa còn vứt bỏ tu vi thiên phú vì nghiên cứu Đan Khí Trận Tam Đạo, đây không phải là chuyện bất kỳ ai cũng có thể làm được.  

 

Trong lòng Dương Hạo bừng tỉnh, quả nhiên suy đoán của mình đã được chứng thực, nếu như có thể giết được vị quân vương này của tộc Lân Giáp, vậy chẳng phải sẽ khiến tộc Lân Giáp hỗn loạn sao?  

 

Tuy nhiên Dương Hạo biết kế hoạch này quá táo bạo, căn bản không phải là chuyện bây giờ mình có thể làm được.  

 

Bây giờ đã xác nhận phán đoán của mình, điều này cho thấy quả thật có rất nhiều Đại Đế tồn tại bên cạnh quân vương của tộc Lân Giáp, muốn tới gần ông ta cũng khó, cho dù là đến gần ông ta cũng không thể giết được ông ta nếu không có thực lực Đại Đế trở lên.  

 

Hiện giờ mình còn chưa có đủ thực lực của Đại Đế, đương nhiên không thể giết chết được quân vương của tộc Lân Giáp.  

 

Rõ ràng Dương Hạo biết suy nghĩ này quá viển vông, nhưng một khi suy nghĩ này xuất hiện trong đầu y thì sẽ không biến mất, đương nhiên bây giờ y còn phải đối phó với Cao Minh Thu và đám tinh anh của tộc Lân Giáp. Đây mới là mục tiêu thực tế nhất của y.  

 

Nếu quân vương của tộc Lân Giáp là mục tiêu muốn diệt trừ trong tương lai của Dương Hạo, thì tên Cao Minh Thu đang ngồi đối diện trước mặt Dương Hạo chính là mục tiêu hiện giờ của Dương Hạo, một người là đối thủ trong tương lai, người còn lại là đối thủ hiện giờ.  

 

“Dương huynh đệ, con mắt thứ ba của ta đã bị sử dụng quá nhiều, vốn dĩ vì không thể xoay chuyển được nên chỉ có thể sử dụng được một nửa hơi thở giống như vừa rồi mà đầu đã cảm thấy đau không chịu nổi, nhưng bây giờ ta đã có hi vọng, đó chính là cỏ Băng Lăng Vương”, Cao Minh Thu mỉm cười nói: “Ta cũng không ngờ sẽ có được may mắn như vậy, đúng thật là trời không tuyệt đường sống của người”.  

 

Trong lòng Dương Hạo cảm động, y mỉm cười nói: “Ta chỉ biết cỏ Băng Lăng Vương là đồ tốt, nhưng không biết tác dụng thực sự của nó như thế nào, hóa ra còn có thể chữa được bệnh của con mắt thứ ba của Điện hạ”.  

 

“Tác dụng của cỏ Băng Lăng Vương có rất nhiều, chỉ cần là người tu luyện đều có thể ăn được, cho dù bị thương nặng sắp chết, chỉ cần ăn cỏ Băng Lăng Vương cũng có thể hồi phục sức sống, đối với con mắt thứ ba này của ta mà nói, nếu ăn được, thì có thể giải phóng tiềm năng trong con mắt thứ ba của ta, ẩn thân chỉ là lực lượng cơ bản nhất, ngoài ra còn có rất nhiều lực lượng đều có thể sử dụng”, Cao Minh Thu phấn khích nói.  

 

Dương Hạo sửng sốt một hồi, hỏi: “Lẽ nào con mắt thứ ba của điện hạ không phải là độc nhất vô nhị, chẳng lẽ là truyền thừa huyết mạch?”  

“Chính xác, vương tộc Lân Giáp bọn ta là nhất mạch đơn truyền, cho dù có hàng nghìn kiều thê mỹ thiếp cũng chỉ có thể có một con trai sở hữu con mắt thứ ba, và thế hệ này chính là ta, theo quy định, ai có con mắt thứ ba sẽ trở thành quân chủ tương lai”, Cao Minh Thu mỉm cười nói với Dương Hạo: “Bây giờ ngươi đã biết tại sao ta lại có sức mạnh như vậy, tình hình của thế giới Phong Vũ chắc chắn sẽ bấp bênh, đến lúc đó sẽ là của ta. Bây giờ ta sẵn sàng kết nghĩa với ngươi, trở thành huynh đệ sinh tử, trong tương lai ngươi muốn ở nơi nào ta cũng có thể giao cho ngươi, ngươi có đồng ý không?”  

 

Dương Hạo cười nói: “Điện hạ đã coi trọng ta như vậy, ta cũng đồng ý gia nhập trận doanh của điện hạ, nhưng chuyện kết nghĩa thì miễn đi”.  

 

Cao Minh Thu mở to hai mắt, kinh ngạc nói: “Dương huynh đệ, ta đã nói đến mức như vậy rồi, ngươi còn muốn từ chối ta, nói cho ta biết lý do của ngươi đi?”  

 

“Ha ha ha, lý do là ta là thuộc hạ, còn ngài là Điện hạ!”, Dương Hạo trầm giọng nói: “Ta chỉ là một người mới, sau khi gia nhập trận doanh của Điện hạ lại có thân phận đặc biệt, như vậy sẽ làm cho những thuộc hạ trước đó của Điện hạ cảm thấy bất mãn, hay là đợi sau khi ta lập công lớn cho Điện hạ rồi tính tiếp, ta cho rằng như vậy mới ổn thỏa, điện hạ thấy thế nào?”  

Advertisement
';
Advertisement