Ma Tôn - Dương Hạo - Tác giả: Minh Thanh

 Trong mắt Cao Minh Thu, Dương Hạo đã trở thành thuộc hạ của mình, mà cấp dưới của Dương Hạo đều là Nhân tộc, điều này hữu ích hơn nhiều so với việc mình sử dụng tộc Lân Giáp, nếu không sẽ phải đợi Phong Đế tới ở trong đất hoang đại vực, một khi tộc Lân Giáp ra ngoài thì sẽ bị Nhân tộc nhận ra trong nháy mắt, một khi hình thành thế bao vây tấn công, mình có lắp thêm cánh cũng không thể chạy thoát.  

 

Mặc dù Cao Minh Thu vô cùng tự tin vào thực lực của mình, nhưng hắn cũng biết mình còn kém xa cao thủ của nhân vật cấp Đại Đế.  

 

Bây giờ đã có người của Dương Hạo, mình có thể phái họ tới nơi cần dùng, đây cũng là lý do quan trọng vì sao Cao Minh Thu muốn lôi kéo cấp dưới của Dương Hạo.  

 

Dương Hạo thầm nghĩ, đội quân của mình đều ở Phiêu Tuyết Vương Thành, không có ai ở nơi này! Chuyện này cũng không có gì phải giấu giếm, vì thế Dương Hạo không ngần ngại nói ra vị trí của mình.  

 

“Phiêu Tuyết Vương Thành? Nhà họ Dương?”, Cao Minh Thu không quen thuộc với cái tên này, hắn tin Dương Hạo cũng sẽ không lừa mình, chắc chắn Dương Hạo sẽ phát lệnh cho những người này tới đây.  

 

Hắn đã từng nhìn thấy thực lực của Dương Hạo và nhóm người Hạo Nhất, Thừa Phong, hắn biết rõ dưới tay tướng mạnh không có binh hèn, vì vậy vỗ bàn nói: “Được, huynh đệ chúng ta đồng tâm, nhất định có thể làm đảo lộn thế giới Phong Vũ! Nào, ta kính Dương huynh đệ một ly!”  

 

Sự việc đã đến mức này, Dương Hạo cũng bất chấp làm càn, bây giờ y phải hạ gục Cao Minh Thu, sau đó tiêu diệt từng tên tinh anh của tộc Lân Giáp này.  

 

Khí tức của bảy loại đại đạo trong cơ thể chậm rãi chuyển động, đây cũng là vì y uống “rượu Cửu Viêm Thiên Dung”, nếu lúc bình thường thi triển hết khí tức của bảy loại đại đạo, nhất định sẽ dẫn đến ác khí trong cơ thể sẽ xảy ra va chạm ác liệt với khí tức đại đạo, nhưng bây giờ đã không còn nghiêm trọng như vậy, chỉ có cảm giác hơi tê dại.

 

Cùng lúc với luồng khí tức đang chuyển động, rượu mạnh trong cơ thể bị đẩy ra khỏi người Dương Hạo, điều này sẽ tránh được ánh mắt của Cao Minh Thu ở phía đối diện, may mà lúc này Cao Minh Thu đã không còn cảnh giác Dương Hạo, tâm trí đều đặt vào việc cụng rượu với Dương Hạo, vì thế không hề phát hiện ra.  

 

Nếu như những chỗ khác không bằng Dương Hạo thì cũng không tính là gì đối với Cao Minh Thu, nhưng xảy ra trong chuyện uống rượu, điều này khiến Cao Minh Thu vốn tự hào về tửu lượng của mình cảm thấy không phục trong lòng, vì vậy hai người liên tục uống cốc này đến cốc khác, mười mấy vò rượu đã dốc vào bụng bọn họ, chỉ là Cao Minh Thu đúng thật là một tay uống rượu thứ thiệt, còn Dương Hạo thì không.  

 

Dương Hạo dùng khí tức của bảy loại đại đạo để giải trừ cơn say, nhìn thấy Cao Minh Thu đã say đến mức lảo đảo, trong lòng y thầm mừng rỡ, bây giờ chính là cơ hội để động thủ!  

Trong mắt y đột nhiên bắn ra tia sáng hung ác, nhưng lại nghe thấy Cao Minh Thu say xỉn mỉm cười nói: “Dương huynh đệ ------ Từ trước tới giờ ta chưa từng phục ai, nhưng lại không thể không phục ngươi! Chỉ mong ------ huynh đệ chúng ta ------ cùng ------ cùng ------”,  còn chưa nói xong, Cao Minh Thu đã gục xuống bàn, bất tỉnh nhân sự.  

 

Dương Hạo không khỏi sững sờ, bây giờ Cao Minh Thu giống như miếng thịt trên thớt có thể để mặc cho Dương Hạo làm thịt, sao Dương Hạo lại có thể ra tay được chứ?  

 

Phải biết rằng mặc dù trên thực tế Cao Minh Thu và Dương Hạo là kẻ thù của nhau, nhưng cả hai đều đại diện cho những nhân vật hàng đầu trong số các hậu bối của tộc Lân Giáp và nhân tộc ở thế giới Phong Vũ, nếu họ gặp nhau trong trường hợp khác, đương nhiên hai người này sẽ không có ý nghĩ giống nhau gì đó, nhân từ với kẻ địch chẳng khác nào tàn nhẫn với chính mình, phải là tranh giành sự sống, không nói hai lời.  

Advertisement
';
Advertisement