“Đứng lại cho ta!”, chiến hoàng Chấn Thiên giận dữ quát lớn, phóng ra một đòn để ngăn Tam Mục và Bát Túc lại, nhưng Dương Hạo đã phản đòn. Lực tấn công mạnh mẽ chấn động cả không gian.  

 

Một tiếng nổ lớn vang lên, chiến hoàng Chấn Thiên lùi về sau mấy chục mét, kinh ngạc nhìn Dương Hạo, chợt hiểu ra điều gì đó, chỉ vào Dương Hạo nói: “Thì ra ngươi là gian tế!”  

 

Dương Hạo lắc đầu nói: “Ngươi sai rồi, ta chưa từng làm gian tế gì cả. Ta chính là tộc người. Chiến hoàng Chấn Thiên, nể tình chúng ta có cùng gốc gác, ta sẽ không giết ngươi, nhưng ta nhất định phải lấy cỏ Băng Lăng Vương. Ta cần nó để cứu Nghiệp Đế, vì vậy ngươi đừng làm điều vô nghĩa nữa!”  

 

“Thì ra ngươi là người của thế giới Phong Vũ, là đệ tử của Nghiệp Đế!”, chiến hoàng Tử Giáp giận dữ quát lớn: “Điện hạ của ta luôn khoan dung với ngươi, nếu không phải điện hạ đã dặn dò trước thì ngươi đã bị bọn ta giết từ lâu rồi, ngươi làm vậy là vong ân bội nghĩa!”  

 

Dương Hạo bơi bĩu môi, không phản bác gì. Lập trường của hai bên khác nhau, vì vậy không cần tự bào chữa.  

 

Thực ra những gì Dương Hạo làm đã là nhân từ lắm rồi. Nếu không phải cảm thấy mất đi chính nghĩa thì y đã giết Cao Minh Thu từ lâu. Cao Minh Thu xuất chúng hơn người, giữ lại sẽ là tai họa. Dương Hạo không giết hắn đã là tốt lắm rồi.  

 

Y là người của thế giới Phong Vũ, hướng về tộc người có gì không đúng? Lẽ nào phải nhận lời mời của Cao Minh Thu, trở thành thành viên của tộc Lân Giáp thì mới đúng sao? Làm vậy thì y sẽ mất đi danh tiếng trong thế giới Phong Vũ.  

 

Chiến hoàng Chấn Thiên tức giận nhìn Dương Hạo, kinh ngạc nói: “Điện hạ của bọn ta đang ở đâu, lẽ nào ngươi giết ngài ấy rồi?”  

 

Đây mới là ưu tiên hàng đầu trong lòng bọn họ. Cao Minh Thu là chiến thần trong lòng bọn họ, ba mươi tuổi đã trở thành Thiên Quân viên mãn. Từ khi sinh ra đã tạo ra rất nhiều kỳ tích, điều này khiến bọn họ vô cùng bội phục.  

 

Trong mắt của hai vị chiến hoàng lộ ra vẻ kinh hãi. Nếu Cao Minh Thu thật sự đã chết thì bọn họ sẽ phải chịu trách nhiệm to lớn. Mỗi thuộc hạ của tộc Lân Giáp đều phải chịu trách nhiệm. Quan trọng nhất, Cao Minh Thu là niềm hy vọng của tộc Lân Giáp trong tương ai, ai cũng được nhưng hắn thì không thể chết.  

 

Dương Hạo mỉm cười nói: “Các ngươi đến vương trướng xem thử sẽ biết ngay Cao Minh Thu hiện giờ ra sao. Chiến hoàng Chấn Thiên, ta từng nói sẽ tha cho ngươi, nhưng ngươi không được rời đi!”  

 

Dương Hạo mạnh lùng nhìn một vị chiến hoàng khác, chậm rãi hỏi: “Ta muốn biết lần này, các ngươi đến gặp ai trong thế giới Phong Vũ? Hắn tên gì?”  

Ngoài Cao Minh Thu ra, chiến hoàng Tử Giáp là cao thủ mạnh nhất ở đây. Bình thường mà nói, vẫn có thể moi một vài tin tức từ chỗ chiến hoàng Tử Giáp.  

 

Cho dù không biết hành động chi tiết của Cao Minh Thu, nhưng chiến hoàng Tử Giáp chắc cũng biết Cao Minh Thu sẽ gặp ai.  

 

Chiến hoàng quát lớn: “Tên tiểu nhân đê tiện nhà ngươi dám hại điện hạ của ta, ta liều mạng với ngươi!”  

Advertisement
';
Advertisement