Ma Tôn - Dương Hạo - Tác giả: Minh Thanh

 "Tham kiến chủ nhân!", Phong Hàm dắt theo mấy người tộc người cá quỳ xuống trước mặt y, Dương Hạo vội vàng đỡ bọn họ đứng dậy, sau đó lấy ra không ít loại quả quý hiếm từ trong nhẫn không gian, những thứ này đều là tài nguyên cực kỳ quý hiếm của thế giới Phong Vũ, để cho đám Phong Hàm dùng.  

 

"Chủ nhân, nhiều phần thưởng như thế này, bọn ta tới chỗ chủ nhân chỉ là muốn tìm một nơi nương tựa mà thôi", trong mắt Phong Hàm không khỏi lộ ra vẻ ham muốn, nhưng hắn vẫn thay mặt tộc người cá từ chối.  

 

Dương Hạo càng thêm tán thưởng Phong Hàm, y bật cười nói: "Không cần khách sáo. Các ngươi nếu đã tới Thiên Thành của ta, vậy thì đã là một phần của nhà họ Dương ta rồi. Các ngươi cần nâng cao tu vi. Đây chỉ là một chút thành ý của ta. Ngoài ra, mỗi người các ngươi hàng tháng đều sẽ có thu nhập".  

 

"Còn có thu nhập?", đây đối với tộc người cá mà nói đúng là một chuyện vô cùng mới mẻ, kể từ khi gia nhập vào tộc Lân Giáp bọn họ luôn bị coi là người hầu, làm gì có thu nhập bao giờ, tài nguyên cũng là thấp nhất.  

 

"Các ngươi làm việc cho Thiên Thành, đương nhiên là sẽ có thu nhập rồi", Dương Hạo cười nói: "Phong Hàm, ngươi là đội trưởng của bọn họ, mỗi tháng sẽ được một vạn tinh thạch Thuần Dương cực phẩm. Còn những tộc người cá khác, mỗi tháng sẽ được năm nghìn tinh thạch Thuần Dương cực phẩm. Các ngươi có ý kiến gì không?"  

 

Việc này khiến cho đám người Phong Hàm bị sốc nặng, hồi lâu sau vẫn không hoàn hồn lại được. Tinh thạch Thuần Dương là tiền tệ để giao dịch, chia thành hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm, cực phẩm. Đây đều là những tài nguyên tu luyện hiếm có.  

 

Thứ mà họ thường giao dịch chính là tinh thạch Thuần Dương trung phẩm, thượng phẩm hiếm khi sử dụng, vậy mà Dương Hạo vừa mở miệng đã cho họ tinh thạch Thuần Dương cực phẩm, hơn nữa số lượng còn nhiều như vậy, khiến cho bọn  họ đều cảm động vô cùng.  

 

Phong Hàm kích động nói: "Chủ nhân, như vậy nhiều quá, bọn ta không cần đâu..."  

 

"Sao lại không cần chứ, thân thể của các ngươi yếu ớt, cần phải tu luyện thật tốt, nếu không sức chiến đấu của các ngươi sẽ dần giảm đi", Dương Hạo cười nói: "Chỉ cần các ngươi làm cho tốt, ta sẽ thưởng cho các ngươi không cố định thời gian, cho đến khi các ngươi quay về quê hương thì thôi".  

 

Phong Hàm quỳ lạy Dương Hạo mười mấy cái, cho đến khi Dương Hạo đỡ hắn đứng dậy mà hắn vẫn cảm động không thôi.  

 

Khi hắn lựa chọn đi theo Dương Hạo, trong lòng vẫn còn có chút lo lắng về chuyện được và mất. Nhưng bây giờ Phong Hàm tin rằng mình nhất định đã chọn đúng chủ nhân rồi, đây là một người chủ nhân tốt hiếm có. Phong Hàm cảm thấy mình đã đưa ra quyết định đúng đắn nhất trong đời.  

Những người cá còn lại trên mặt đều tràn đầy vui mừng, khi quay về, tu vi của họ không biết đã tiến bộ được bao nhiêu nhưng số tài nguyên mang về nhất định sẽ khiến những người còn lại trong tộc phải ngưỡng mộ, những người phụ nữ đẹp trong tộc trước đây mơ cũng không được giờ sẽ tự động lao về phía họ.  

 

"Nếu các ngươi đã là thuộc hạ của ta, vậy thì bây giờ ta sẽ nói cho các ngươi biết về thân phận của ta", Dương Hạo nói thân phận của mình cho bọn họ biết, lúc này đám người Phong Hàm mới biết rằng thanh niên trẻ tuổi này lại là một đồ đệ được các vị Đại Đế của thế giới Phong Vũ toàn tâm bồi dưỡng. Thân phận như vậy dường như có thể coi là chủ nhân tương lai của thế giới Phong Vũ rồi.  

 

Nếu như trở thành thuộc hạ của chủ nhân một thành của thế giới Phong Vũ, bọn họ đã cảm thấy tốt lắm rồi. Nhưng bây giờ thân phận của Dương Hạo đã cao hơn bọn họ tưởng tượng rất nhiều, việc này khiến họ đều cảm thấy vui mừng.  

Advertisement
';
Advertisement