“Phong Hàm, thân phận của các ngươi cũng không đơn giản nhỉ?”, Dương Hạo cười hỏi, y biết Phong Hàm nhất định là có huyết mạch đặc biệt. Khả năng cảm ứng nhạy bén của y có thể cảm nhận được huyết mạch của Phong Hàm khác với mọi người.  

 

Phong Hàm cười nói: “Thực ra cũng không có gì, ta là đại trưởng lão của tộc người cá”.  

 

Chuyện này khiến cho Dương Hạo giật mình: “Ngươi là đại trưởng lão, nhưng tuổi của ngươi không lớn mà”.  

 

Phong Hàm cười nói: “Thật ra, nếu như quy đổi theo tuổi của loài người các huynh thì tuổi của ta đã rất cao rồi, tuy nhiên tuổi của ta mới chỉ là 23 thôi. Trong tộc người cá bọn ta, có một huyết mạch Vương Giả, ta chính là một trong số đó, còn có một người nữa là muội muội của ta”.  

 

Dương Hạo tò mò hỏi: “Nếu ngươi và muội muội là hai huyết mạch Vương Giả, vậy tại sao ngươi lại là đại trưởng lão, chẳng lẽ thủ lĩnh của tộc người cá các ngươi là người khác sao?”  

 

Phong Hàm cung kính đáp: “Chủ nhân, tộc người cá bọn ta coi trọng phụ nữ, không giống với thế giới Phong Vũ của huynh. Muội muội của ta chính là thủ lĩnh cao nhất của tộc người cá”.  

 

Lúc này Dương Hạo mới biết rằng mình đã sai ở đâu, y còn cho rằng thế giới tu luyện đều coi trọng đàn ông, không ngờ rằng trong tộc người cá lại có một ngoại lệ.  

 

“Rượu Cửu Viêm Thiên Dung này là do các ngươi làm ra à?”, Dương Hạo lấy ra một vò rượu ngon từ trong nhẫn không gian, thứ mà Cao Minh Thu đưa cho y.  

 

“Đúng vậy, rượu Cửu Viêm Thiên Dung chỉ có nữ tử trong tộc người cá bọn ta mới có thể làm ra được. Thân phận càng cao, cấp bậc của rượu sẽ càng cao. Đây là rượu mà bọn ta cống cho tộc Lân Giáp, đạt tới cấp Vương”, mặc dù Phong Hàm không biết vì sao Dương Hạo lại có rượu Cửu Viêm Thiên Dung tỏng tay, nhưng vẫn trả lời câu hỏi của y.  

 

“Cấp Vương? Lẽ nào còn cấp cao hơn?”, Dương Hạo không khỏi tò mò hỏi.  

 

“Loại rượu này chỉ có hai cấp bậc, cấp Vương và cấp Hoàng”, trong lòng Phong Hàm khẽ ngây ra, sau đó vội vàng hỏi: “Chủ nhân cần loại rượu này để chữa bệnh gì sao?”  

Dương Hạo cũng không cần giấu diếm hắn, nếu đã coi Phong Hàm là người của mình, bí mật trong người có hung khí không quá quan trọng này y có thể nói ra cho hắn biết được.  

 

“Khí bảy loại đại đạo?”, ánh mắt của đám tộc người cá đều hiện lên vẻ khó tin, bình thường một loại đại đạo người tu luyện đã khó mà đạt được rồi, thế mà chủ nhân của họ có tận bảy loại.  

 

Phong Hàm không khỏi lộ ra vẻ kinh hãi: “Chủ nhân, ánh sáng của huynh còn rực rỡ hơn ánh sáng mặt trời đấy. Ta chọn đúng chủ nhân đúng là phúc phận của ta. Như ta được biết, rượu cấp Hoàng hiện giờ đã không còn tồn tại nữa rồi, nếu không sớm đã bị tộc Lân Giáp chiếm hết rồi”.  

Advertisement
';
Advertisement