“Cao Minh Thu, còn không giết hắn đi?”, Thu Nhi hét lên: “Sức mạnh trong cơ thể ngươi cùng lắm chỉ còn lại một đòn tấn công thôi, còn lãng phí thời gian gì chứ?”  

 

“Gì cơ?”, Cao Minh Thu như bừng tỉnh, lúc này mới nghĩ đến sai lầm lớn mà mình gây ra trong cơn giận dữ.  

 

Cũng may còn lại sức của một đòn tấn công. Cao Minh Thu vội vàng vung Linh Xà Kiếm lên chém về phía Tạ Anh Quân, nhưng đúng lúc này bóng tối đột nhiên được chiếu sáng, mặc dù ánh sáng đột nhiên chiếu đến làm mắt Tạ Anh Quân nhất thời không thích ứng được nhưng cũng làm Tạ Anh Quân nhìn thấy Linh Xà Kiếm đang chém về phía hắn.  

 

Tạ Anh Quân cũng sử dụng hết kỹ năng của mình, hắn biết bây giờ mình đang trong tình thế ngàn cân treo sợi tóc, nếu sau khi chặn được một chiêu này thì có thể có cơ hội đánh trả lại đối phương, lúc này hắn vẫn không biết đã xảy ra chuyện gì, không biết thật ra Cao Minh Thu chỉ còn lại sức mạnh của một đòn tấn công cuối cùng.  

 

 

 

Thu Nhi thầm kêu khổ, cô ta biết mình đã chậm một bước, sao lại trùng hợp không gian Hắc Ám mà Cao Minh Thu tạo ra vừa lúc đến thời điểm sụp đổ, nhưng mong rằng Cao Minh Thu có thể phá được một chiêu của đối phương, nếu không sẽ nguy hiểm.  

 

Cao Minh Thu cũng biết ý nghĩa của đòn tấn công này, Linh Xà Kiếm trong tay cuộn lại thành sóng cao vài chục trượng đánh về phía Tạ Anh Quân, năng lượng khổng lồ này có khí thể nuốt chửng và tiêu diệt Tạ Anh Quân.  

 

Tạ Anh Quân cũng nghiến chặt răng, cây thương trong tay đỡ lấy năng lượng khủng khiếp này cứ như đứng song song với đá ngầm là cơn sóng lớn vô bờ. Hắn cảm nhận được cơ thể mình có thể bị sóng lớn nuốt gọn vào trong rồi xé nát bất cứ lúc nào nhưng Tạ Anh Quân vẫn đang liều mạng kiên trì.  

 

Lẽ nào sắp không chống đỡ được sao? Tạ Anh Quân liên tục lùi về sau, nếu sức mạnh của đối phương cứ tiếp tục tăng lên thì hắn chỉ có một cách, đó là chạy trốn.  

 

Cũng may bây giờ không gian Hắc Ám đã không còn, mình có thể nhận cơ hội này đi khỏi đây, còn mình sau đó mình sẽ bị Phong Đế và tộc Lân Giáp hợp sức đuổi giết thì nói sau, trong thời gian ngắn mình cũng không lo nghĩ được nhiều.  

 

Nhưng hiện giờ không phải là lúc Tạ Anh Quân muốn chạy là có thể chạy, hắn biết nếu mình muốn chạy thì ít nhất sẽ bị thương, đúng là rơi vào tình thế khó tránh khỏi tai vạ.  

 

Tạ Anh Quân vừa ngạc nhiên vừa tức giận, hắn không ngờ mình tự dưng lại vào nơi này.  

 

Mình vốn dĩ đã tính kế rất tốt, nhưng kết quả lại khiến bản thân mất tinh thần, thực lực của Cao Minh Thu cũng mạnh quá.  

 

Cả người đều cảm thấy vô cùng đau đớn, sóng khí năng lượng đáng sợ này bao phủ lấy hắn, liên tục tấn công lên người hắn từ bốn phương tám hướng, khiến Tạ Anh Quân có cảm giác bản thân có thể suy sụp bất cứ lúc nào   

Thậm chí hắn đã muốn buông bỏ.  

 

Nhưng đúng lúc này hắn cảm nhận được sức mạnh của đối phương hơi ngừng lại, sau đó giảm xuống, ngay cả Tạ Anh Quân cũng không ngờ mình lại có thể thoát chết.  

 

Tạ Anh Quân lùi về sau, lộ ra vẻ vui mừng, mặc dù hắn bị thương khá nhiều chỗ nhưng lại thấy trong người mình không bị nội thương, hắn biết đòn tấn công mà Cao Minh Thu đánh ra lúc nãy là đòn tấn công dữ dội cuối cùng, mà mình lại có thể đỡ được chứng tỏ sức lực của đối phương đã cạn kiệt.  

Advertisement
';
Advertisement