Bây giờ dù không có vũ khí dự phòng cũng không sao nữa, Tạ Anh Quân biết kẻ thù ban đầu đó đã trở nên vô dụng, Cao Minh Thu bây giờ năng lượng gần như đã biến mất không có tư cách để đánh với hắn.  

 

Sắc mặt Cao Minh Thu không khỏi trở nên ủ rũ, hắn không khỏi cười gượng, đều trách bản thân lúc nãy quá tức giận nên mới không giải quyết Tạ Anh Quân ngay.  

 

Ban đầu sau khi tạo ra không gian Hắc Ám thì rất dễ giết Tạ Anh Quân, thế nhưng Cao Minh Thu đã bỏ lỡ cơ hội tiêu diệt Tạ Anh Quân chỉ vì muốn trút giận, mà bây giờ chỉ có thể nhẫn nhịn hậu quả đau đớn của thất bại, thua chính là chết.  

 

“Ha ha ha, Cao Minh Thu, không ngờ ta lại có con đường sống mới khi đến đường cùng”, Tạ Anh Quân siết chặt tay, trong tay hắn lại xuất hiện thêm một cây thương, hắn chỉ vào Cao Minh Thu bật cười nói: “Bây giờ ta nói cho ngươi biết, cơ hội đã mất không thể lấy lại, giờ đến lượt ta. Cao Minh Thu, ngươi muốn chết thế nào?”  

 

Cao Minh Thu tức giận nói: “Tên tiểu nhân hèn hạ ngươi, có bản lĩnh thì giết ta đi”.  

 

“Giết ngươi, ta không muốn giải quyết ngươi nhanh như thế, phải giống như những gì người làm với ta lúc nãy. Chỉ là lúc nãy cách làm của ngươi quá ngu ngốc, vốn dĩ sức mạnh không đủ, có cơ hội tốt lại không tranh thủ giết ta nhưng để ta có được cơ hội sống, nói ra thì cần phải cảm ơn tên ngốc nhà ngươi”, Tạ Anh Quân đắc ý nói khiến Cao Minh Thu tức đến mức trợn mắt.  

 

“Cao Minh Thu, xem ra ngươi cũng không biết chết thế nào, để ta xem giết ngươi thế nào mới có thể làm lòng ta nguôi giận, ta không giống ngươi, hiện giờ ta có đủ sức lực mà ngươi thì đã mất hết sức mạnh, không thể bù vào thêm được, ta có đủ thời gian để dằn vặt ngươi”, Tạ Anh Quân cười nói.  

 

“Cao Minh Thu, chẳng phải ngươi còn một sừng giao long nữa sao, có thể dùng không?”, Thu Nhi biết chuyện đã hỏng bét rồi, vội vàng nghĩ cách, cô ta bỗng nghĩ ra một cách bèn đề nghị với Cao Minh Thu.  

 

Cao Minh Thu cười khổ, hắn và Thu Nhi không cần lên tiếng vẫn có thể giao tiếp với nhau, chỉ cần trong lòng nghĩ thể nào thì có thể thực hiện nên Tạ Anh Quân sẽ không thể nghe được những gì hắn nói.  

 

“Đúng là trong sừng phải của ta cũng có lưu giữ năng lượng nhưng cái này dùng để tạo ra một không gian khác”, Cao Minh Thu bất lực nói.  

 

“Không gian gì, chỉ cần có thể tạm thời thoát chết là được”, Thu Nhi tràn đầy hy vọng nói: “Ta có thể giúp không gian của ngươi kéo dài bằng tâm thần chi lực”.  

 

“Không cần, trong một sừng giao long có chứa năng lượng không gian Hắc Ám của ta, còn một cái thì ngược lại”, Cao Minh Thu cười khổ nói.  

 

Lúc này Thu Nhi mới hiểu tại sao Cao Minh Thu lại tuyệt vọng như vậy, hóa ra trong một sừng giao long khác lại chứa đựng không gian Quang Minh, mặc dù đây là không gian khác nhưng chỉ là không gian ánh sáng có thể khống chế xung quanh mà thôi.  

 

Dĩ nhiên đây là khả năng không gian rất hữu ích, có thể dùng ở nơi tối tăm, có thể làm cho mình trở thành chúa tể của không gian Quang Minh nhưng bây giờ đúng là không có tác dụng.  

Vốn dĩ đã đứng dưới ánh sáng, giờ lại dùng không gian Quang Minh thì có tác dụng gì? Thu Nhi cũng không khỏi cười khổ.  

 

Nhưng cũng không thể ngồi đợi chết chứ? Thu Nhi nhíu mày, đầu óc xoay chuyển nghĩ cách. Haizz, nếu tên đó vẫn chưa đi thì tốt rồi, với thực lực của y chắc hẳn đối phó với Tạ Anh Quân cũng không có gì khó nhằn.  

 

Nhưng Thu Nhi biết rõ, e là tên đó đã ra khỏi đất hoang đại vực, đi khỏi nơi này lâu rồi, sao có thể tiếp ứng được chứ?  

Advertisement
';
Advertisement